Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Ba người nhóm Lê Văn Vân đi đến, nhìn thoáng qua Trần Ngôn Thông ớ cửa rồi đi đến.
Trân Ngôn Thông cũng đã nhìn thấy bọn họ, vội vàng nói: “Đi theo tôi, di thay quần áo!”
Ba người liền đi theo anh ta đến một căn phòng ở phía sau quán rượu, ở bẽn trong cũng cỏ không it người, đều đang thay đồ, phần lởn đều lả người phương tày, cũng có một vài gương mặt phương đỏng.
Trong số họ có một người cât đầu đinh, nhìn thấy ba người Lê Vãn Vân liền cười vui vẻ, nói: “Ái chà, anh Thông, lại kiếm được ba người mới đấy à, cũng được món béo bở đấy nhỉ!”
Sắc mặt Trân Thông Ngôn hơi thay đối, sau dó mới trừng mẳt nhìn anh ta: “Hứa Lão Tam, mẹ nó mày nói ít không ai bảo mày câm đâu!”
Nói xong, anh ta lại quay ra nói vởi ba người: “Các cậu tự tim quần áo phù họp đi, sau khi thay xong tỏi sẽ sâp xếp công việc cho mấy người.”
Ba người nghe vậy gật đầu, Trần Ngôn Thông nói xong cũng đi ra ngoài.
Nhóm Lê Văn Vân tìm quần áo thích hợp cho mình rồi bát đàu thay đồ.
Vào lúc này, Hứa Lảo Tam ban nãy lại cười cợt nói: “Này ma mởi, Tran Ngôn Thõng trả mấy cậu bao nhiêu tiền một ngày thế?”
Lê Văn Vân nhướng mày, nhìn Cố Bạch, sau đó cười nói: “Trăm
rưỡi một ngày/
Thằng cháu trai này ác thế?” Hứa Lão Tam nghe thế liền chửi: “Quán rượu của chúng ta thường trả phục vụ hai trăm một ngày, chẳng qua nhân viên phục vụ thường là do quản lý tìm đến, người do anh ta tlm được nên cũng nhận được một ít hoa hồng.”
Trong lòng Lẽ Văn Vân khẽ động.
Hôm qua bọn họ còn tường Trần Ngôn Thông này là người tốt, cảm động cái chó gì chứ, vứt mẹ cảm động đi!
Ba người Lê Văn Vân coi như làm không công cho anh ta, anh ta làm quản lý, ăn được từ ba người bọn họ mối người 50 lucca, anh ta kiếm được mười người, mồi ngày ăn được 500 lucca rồi. Lại thêm tiên lương quán trả cho anh ta nữa, thu nhập mỗi tháng của anh ta không ít chút nào!
“Có muốn chuyến xuống dưới trướng tỏi không, tôi trá mấy cậu 180!” Hứa Lão Tam hói: “Bọn tỏi vẳn thấy ăn ít một chút là được, chí có thâng Trần Ngôn Thòng này chơi dơ quá.”
Lê Văn Vân lâc đầu: ‘Thôi hay tạm thời cứ vậy đã, dù sao cũng là anh ta giới thiệu bọn tôi tới đây.”
“Vậy thôi, cũng coi như cậu có nghĩa khí. Nhưng về sau nếu không làm được ở chồ anh ta nữa thì cử đến chổ tôi, tôi với anh ta không giống nhau.” Hứa Lão Tam vỗ vai Lê Văn Vân, trong lời như còn có ý khác, nói xong liền ra ngoài.
Cố Bạch vừa thay quần áo vữa mắng: “Trần Ngôn Thông này cũng không tứ tế gì!”
Lê Văn Vân cười nói: “Cũng chấng sao, cứ làm trước rồi tính. Lát nữa đến lúc đi làm các anh để ý lời của khách một chút, xem xem có thể thu được tin tức gì không.”
Hai người gật đâu.
Sau khi thay đồ xong, bọn họ ra bèn ngoải. Thấy người ra, Trần Ngôn Thông nhin ba người. Thản hĩnh cúa ba người bọn họ thi không phái bàn nữa, dù sao cũng là Người Gác Đẽm, đều đã qua rèn luyện rồi.
Trần Ngôn Thông khá hài lòng, anh ta nói với Lê Văn Vân: “Các cậu đừng đế ý lòi Hứa Lão Tam nói, anh ta còn tệ hơn tôi.”
Lê Văn Vân không nói gì thêm, chỉ cười đáp: “Anh sẳp xếp công việc cho bọn tôi đi!”
Trần Ngôn Thõng gật đầu, anh ta đưa cho mỗi ngưởi một cái bộ đàm, nói: “Châc các cậu đều biết dùng bộ đàm rồi, chủng ta chú yếu dùng kênh năm, nói đơn gián là các cậu sẽ phụ trách một số khu vực, mỗi một khu vực đều có vài bàn hoặc lô ghế, lúc khách gọi đồ, các cậu đem đơn đến quầy bar rồi mang rượu lên. Nếu như có khách muốn các cậu tiếp bọn họ mấy ly thì cố gang đừng từ chối. Một số khách hàng hào phóng sẽ cho thêm tiền tips nữa.”
Nói dến tiền tips, ánh mát của anh ta hơi lay động.

Nhấn Mở Bình Luận