Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

“Được rồi, các cậu đi theo tôi!” Trần Ngôn Thông nỏi, đưa nhóm Lê Văn Vản vào trong quán rượu.
Thâng cháu trai nãy cũng khá lâm, tách ba người bọn họ ra tán loạn, không phụ trách những khu vực gần nhau mà phản ra khâp nơi. Lê Văn Vân phụ trách khu vực gồm ba lô ghế ớ gần
sàn nhảy chính.
Sau khi nhận vị trí, Lê Văn Vân liền đứng ở đó.
Lúc này đả là khoảng tám giờ tối, bên trong quán bar bát đàu có khách lục tục đến.
Nam nam nữ nữ đều có cá, đối với mấy người ớ chỗ này cúa Lại Tuấn, mấy người đến Dạ Sâc này phần lớn là người khá có tiền. Khoáng tám rưỡi, khu vực ghế dài mà Lê Vãn Vân phụ trách cũng có nhóm khách đầu tiên đến. Tống cộng có bốn người, một nam ba nữ.
Lúc Lê Văn Vần nhìn thấy ba cô gái kia, sác mặt hơi phát sáng.
Ba cỏ gải này đều cực kỹ xinh đẹp, đều là khuôn mặt của người phương Tây, án mặc cũng khá bạo. Thân hinh kia thật sự quả lôi cuốn!
Người đàn ông kia vừa ngồi xuống đã lấy ra một điếu xì gà, đồng thời lấy ra một chiếc bật lứa, ném cho Lê Văn Vân.
Lê Văn Vân liền đón lấy chiếc bật lửa, anh biết ý người đàn ông kia bảo anh châm lửa cho anh ta.
Lê Văn Vân chửi thằm một cáu trong lòng, cả đời anh còn chưa phải chám lửa cho người ta bao giờ. Nhưng anh vần ngoan ngoãn mờ bật lửa, chàm thuốc cho người kia.
Người đàn ông bình thán nhìn thoáng qua Lè Vãn Vân một cái, hít một hơi rồi gọi không ít đồ ăn và rượu. Lẽ Văn Vân liền cầm danh sách đến cho quầy bar, bưng hết đồ ăn đến.
Người đàn ông này rõ ràng không có ý cho anh tiền tips, ở xung quanh có không ít người đang dõi mât về phía này. Dù sao cũng có ba cô gái thân hình bốc lứa, quá thật rất thu hút.
Nhưng đến khi nhìn đến người đàn ông, ánh mát bọn họ đều mang theo chút kiêng dè và e ngại.
Nhìn ra được chắc hẳn người đàn ông này cũng có chút tiếng tăm, hơn nữa còn là người có chút chỗ đứng.
“Anh này!” Vào lúc Lè Vãn Vân định bưng đồ lẽn, đột nhiên một cỏ gái trong số đó kéo Lê Văn Vân lại, lại hơi dùng sức, kéo Lẽ Vãn Vân ngã ngồi xuống chổ bẽn cạnh cô ta.
Lê Văn Vân nhìn cô ta. Đây là một cô gái nước ngoài, tóc vàng mát xanh, thân hình bốc lửa.
Cô ta chớp chớp mât nhìn Lê Văn Vân, tay sờ soạng trên người Lê Văn Vân, nhất là lúc sờ đến eo Lê Văn Vân, mắt cô ta hoi sáng lên, nói: “Thân hình anh trai cũng không tệ nha!”
Nói xong, cỏ ta liền cảm một chai rượu lẽn, sau khi mớ chai rượu lại thò tay vào túi xách rút ra một xấp tiền, đập tiền lẽn mặt bàn nói: “Chai rượu này cạn, số tiền này liền thuộc về anh đó!”
“Thật sao?” Lê Văn Vân hỏi.
“Đương nhiên là thật rồi!” Cô gái này khá mạnh bạo, ngón tay thon dài gảy gảy dưới cằm Lê Văn Vân như đang trêu đùa anh.
Lẽ Vản Vàn sở mũi, sau đỏ cầm lấy chai rượu trên bản lẻn tu dưới cái nhin của cả bốn người.
Sổ độ của chai rượu không cao, dối với Lê Văn Vân mà nói thì gần như chả tính là gì.
“ừng ực ừng ực!”
Một chai rượu bị anh một hơi uống cạn, cuối cùng anh dốc ngược chai rượu, ra hiệu mình đã uống hết rồi, sau đó anh cầm một ngàn lucca trên bàn lên nói: “Cảm ơn!”
“Hay lám!” Cô gái nọ nửa như cười, nửa như không mà nhìn Lê Văn Vân, cũng không nói thêm gì nữa. Đến khi Lê Văn Vân đứng dậy, cô ta cũng không ngăn lại.
Lẽ Vân Vàn cất tiền vào tủi, đimg ra bẽn cạnh.
Chuyện vừa rồi dường như chi là trò mua vui cúa cô gái kia, cô ta cười xong lại bât đầu nói chuyện với những người còn lại. Chí có ánh mât lúc có lúc không đáp lên người Lê Vãn Vén.
Lúc này, Lê Văn Vân cảm nhận được có ai dó vồ vào vai mình. Anh quay lại nhìn, thấy Trân Ngôn Thông đang nhìn mình, nói: “Cậu qua dây với tôi một chuyến.”
Lẽ Văn Vân hơi sửng sốt, chồ này cũng chỉ có mọt bàn, tạm thời không cỏ chuyện gi, anh liền đi theo Trần Ngôn Thõng.
Vừa mới đi theo đến một lối đi, anh hói: “Anh Thông, có chuyện gì thế?”

Nhấn Mở Bình Luận