Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Nói xong anh ta liền quay người định đi.
Anh ta là ai? Là Cố Bạch, là Người Gác Đêm số 15! Đường đường là người của tiểu đội 11762, làm sao nuốt trôi được cục tức này!
Vào lúc anh ta quay người lại, mấy người nọ lập tức chặn đường anh ta.
Cố Bạch lạnh mặt. Lúc này Lý Thu vỗ vai anh ta, ra hiệu bảo anh ta đừng nóng lòng, sau đó híp mắt cười nói với đám người: “Anh ta kéo bọn tôi đến đây làm, lấy 50 lucca tiền lương của mỗi người thì cũng thôi, mọi người đều nhịn, coi như là trả phí đi. Nhưng tiền tips vốn đĩ là khách cho chúng ta, sao các anh phải nộp một nửa cho anh ta? Kiếm chút tiền đảu có dễ dàng gì, nhận được chút tiền tips tự mình giữ dùng không vui à?”
“Cậu nhóc, cũng có chút đầu óc đấy, nhưng đừng mong lay động được bọn họ. Nếu tôi không có chút thủ đoạn thì làm ăn kiếu gì?” Trần Ngôn Thông đứng bên ngoài đám người, cười nhạo một tiếng, nói: “Mấy đứa này mới đến thành phố Tội Ác, chưa biết quy tắc ở bên này. Hôm nay dạy dỗ bọn họ một chút. À đúng rồi, đừng đánh vào mặt, ngày mai bọn họ vẫn còn phải đi làm nữa đấy!”
ớ thành phố này ra tay đánh người cũng không phải chuyện gì
xa lạ.
Trần Ngôn Thông vừa dứt lời, trên mặt mấy người đã lộ ra nụ cười âm hiểm, áp sát về phía nhóm Lê Văn Vân.
Lê Văn Vân bình tĩnh hít một hơi, sau đó bỗng lên tiếng: “Đừng đánh chết người!”
“Đá rõ!” Cố Bạch cười khấy, anh ta đã không nhịn được từ lâu rồi.
Toàn thân anh ta lao lên phía trước, Lý Thu ở lại phía sau Lê Văn Vân bảo vệ anh.
Trần Ngôn Thông vần chưa kịp phản ứng lại, anh ta đã nhìn thấy một bàn tay chụp về phía đầu mình.
“Hả?” Anh ta vẫn chưa phản ứng lại, Cố Bạch đã tóm được gáy anh ta.
Sau đó, Trần Ngôn Thông chỉ cảm thấy một sức mạnh to lớn ập đến, anh ta không có một chút sức chống cự nào, đầu bị Cố Bạch liệng thắng vào chỗ bức tường cách đó không xa.
“Rầm!”
“Á!”
Tiếng va đập và tiếng la thất thanh đồng thời vang lên, những người đang bao vây Lê Văn Vân vội vàng quay đầu lại nhìn.
ở dưới đất, tiền tips tán loạn lung tung, còn Trần Ngôn Thông đang ôm mặt vừa lăn lộn dưới đất.
Mọi người đều nhìn thấy, trên mặt anh ta máu mũi đã be bét, mũi cũng bị đánh gãy rồi, nhìn là biết bị đập không nhẹ gì cho
cam.
Đám người vây quanh Lê Văn Vân cũng bị dọa sợ, cả đám đứng ngây ra tại chỗ, không dám nói gì.
Những nhân viên phục vụ này đều là người dưới đáy xã hội, không có chống lưng, bọn họ ở đây làm việc cũng chỉ vì miếng cơm manh áo mà thôi.
Bây giờ thấy Cố Bạch dùng vài giây đánh Trần Ngôn Thông ngã nằm rạp ra đất, bọn họ đương nhiên hiếu được, chưa nói đến Lê Văn Vân và Lý Thu, chỉ riêng cố Bạch này đã là một người rất lợi hại, bọn họ không dám chọc vào.
Lê Văn Vân và Lý Thu tách đám người ra đi đến, đứng trước mặt Trần Ngôn Thông, bình tĩnh quan sát anh ta.
“Các… các cậu lại dám ra tay với tôi!” Trần Ngôn Thông dường như đã bình tĩnh hơn, trên trán, trên mũi đều chảy máu ròng ròng nhưng vần đang nhìn chằm chằm Lê Văn Vân.
“Đây chắng phải là quy tắc của thành phố Tội Ác à? Cá lớn nuốt cá bé thôi!” Lê Văn Vân cười bâng quơ nói với anh ta: “Bọn tôi làm việc ở đây, anh ăn phần trăm 50 lucca, chúng tôi không so đo, nhưng làm người không nên tham quá, cái gì lấy được thì lấy, không lấy được thì đừng thò tay vào.”
Nói đến đây, anh lại thản nhiên nói: “Lần này chỉ là cảnh cáo thôi đấy, tôi biết anh dám làm những chuyện này chắc hần cũng có chút thế lực chống lưng, nhưng có chống lưng cũng không vươn đến đây được, tôi không thèm đế vào mắt. Anh có thể kêu bọn họ gây khó dễ cho chúng tôi, nhưng ba người chúng tôi lười gây chuyện chứ không có nghĩa tôi sợ. Nếu anh định thuê người đến đối phó với chúng tôi thì nhớ chuấn bị chết đi.”
Lúc nói những lời này, giọng điệu của anh cực kỳ bình tĩnh. Nhưng mọi người lại cảm nhận được cảm giác rét lạnh. Khí thế đến mức này bọn họ cũng chỉ mới thấy ở trên người nhóm người cầm đầu thành phố TỘI Ác này thôi.
Mà Lê Văn Vân dường như chỉ là một nhân viên mới ở tầng chót.

Nhấn Mở Bình Luận