Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Anh sứa sang lại quần áo mà Chu Linh Linh đã kéo làm cho lộn xộn rồi lấy tiền ra đếm, phát hiện đã được ba nghìn bốn trăm.
Trước đó Chu Linh Linh đă đưa cho anh chín trăm, cuối cùng lại lấy ra thêm một nắm tiền nữa, thế mà số tiền đó lên tới hai ngàn rưỡi.
Thậm chí Lâm Khả Hân cũng không đòi lại tiền, đoán chừng với thân phận của cô ta thì cũng chẳng cân đến số tiền này.
Lê Văn Vân cười khà khà nói: “Ngày mai có tiền đóng phí báo kê rồi.”
“Tất nhiên, phí bảo kê này là để câu cá mà thôi.” Lê Văn Vân khẽ CƯỜI.
Anh quay lại quán bar, bên trong, hai bàn còn lại vần đang uống rượu. Mấy tên của ĐỘC Thủ Hội cũng không CÓ ý định sẽ boa tiên, bọn họ uống rất nhiều nhưng chưa ai say cả. Sau khi uống đủ đô thì họ bèn tính tiền rồi bỏ đi.
Bàn bên kia có hai người đàn ông, khi đến nơi họ gọi hai người phụ nữ đến uống rượu cùng.
Là một quán bar ở thành phố Tội Ác, các cô gái đến uống rượu cùng là tiêu chuẩn của mỗi quán. Tuy nhiên không phải tất cả mọi người đều gọi là được, nhiều người vần thích cặp kè với các cô gái khác trên sàn nhảy.
Loại tiếp rượu này quá chuyên nghiệp và không đáp ứng được sở thích của một số người.
Người ở bàn này, đương nhiên Lê Văn Vân cũng không nhận được tiền boa, tiền boa đều vào túi quần của hai người phụ nữ tiếp rượu kia.
“Mẹ nó, giành mối làm ăn à!” Lê Văn Vân thâm mắng.
Hai ba giờ sáng, quán bar bắt đầu từ từ trở nên váng vẻ. Lè Văn Vân dọn dẹp đồ đạc rồi đi gặp Trần Ngôn Thông đế nhận tiền lương hôm nay.
Ngày hôm qua bị đánh, Trân Ngôn Thông đã ngoan ngoãn hơn, anh ta không dám nói gì mà đưa mỗi người một trăm rưỡi. Mặc dù Lẻ Văn Vân kiếm được nhiều tiền hơn, anh ta vẫn ghen tị. nhưng không dám nói ra.
Sau khi lãnh tiền và thay quẫn áo, họ bước ra khỏi quán bar.
Vào ngày hôm nay, Lê Văn Vân vẫn kiếm được nhiều nhất, trong khi Lý Thu thật thám, chí nhận được nâm mươi đồng tiền boa, trong khi cố Bạch nhận được gần ba trám.
Loại người đưa nhiều tiền boa chỉ có thể vô tình gặp gỡ chứ
không thể cầu gặp được, vẫn lè Lê Văn Vân may mản.
Nhưng họ vần kiếm được bốn ngàn ba trăm, chi ít hơn so với ngây hôm qua một ít.
Sau khi ra ngoài, Lại Tuấn vẫn đang đợi họ ở đó, sau khi lên xe, lần này Lại Tuấn không chủ động hỏi Lê Văn Vân về thu hoạch của họ nữa, giống như có nổi sợ tâm lý vậy.
Đám người Lê Văn Vân cũng chủ động không đề cập đến chuyện đó.
Vẽ đến nhà, họ chí đi tâm và về phòng ngú.
Khi cả ba thức dậy thì trời đã trưa, Lại Tuấn ra chổ rìa chở một xe đồ ăn v’ê, vì có đám người Lê Văn Vân nên mua được rất nhiều đồ ăn ngon.
Tất nhiên, Lé Văn Vản đã nói vởi cố Bạch về chuyện của Lâm Khả Hân và anh ta đồng ý ngay lập tức. Không chỉ lè vấn ếê tiền bạc mà theo ý của anh ta thì vì một người đẹp như vậy mà xông pha trận mặc cũng không chối từ.
Đến buối chiều. Lý Thu vần đến chồ đã hẹn với Ngao Húc đế xem xét, phát hiện Ngao Húc không nhân lại nên vần chưa có tin tức gì của Doãn Thi Đan.
Cố Bạch cũng đi dạo khu Đông một vòng, đồng thời nghe ngóng tin tức của đám Khương Vĩ.
Vê vấn đề đi đến khách sạn Fes, Lê Văn Vân đã bỏ qua sau khi tìm thấy Liễu Ngọc. Anh không biết bên phía Demps tìm ai đến, nếu là đỉnh cấp thì họ còn nám chác sẽ đối phó được, nếu
là người trong Thiên Bảng thì sự việc phiền phức rồi.
Đây là lý do tại sao Lê Văn Vân luôn giữ thái độ khiêm tốn, không biết Demps đã đưa tới loại người nào đế đối phó với mình.
Vào khoảng sáu giờ chiều, Lại Tuấn và vợ đi giao đồ ăn xong đã trờ về nhà, Lại Tuấn tìm Lê Văn Vân và nói: “Người của Độc Thủ Hội đã đến thu tiền rồi, mọi người đã chuấn bị đủ tiền chưa.”
Lê Văn Vân gật đầu nói: “ừ, chuẩn bị đủ rồi!”
“Đế Phạm Nhược Tuyết và Liễu Ngọc trốn trẽn lầu, đừng đế họ xuống, những người này nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp như vậy nhất định sẽ ra tay.” Lại Tuấn dặn dò.
Thực ra ba cô gái họ đã ờ trên lầu rồi.

Nhấn Mở Bình Luận