Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Lê Văn Vân không biết phải hình dung thế nào nữa. Lúc này, trên gương mặt anh là nụ cười khẩy như băng, ánh mắt nhìn thắng vảo mấy tên Độc Thủ Hội trước mặt, cười khẽ rồi nói: “Ra tay đi!”
“Hửm?” Vẻ mặt Bành Mãnh hơi đổi.
Vé mặt cúa những người còn lại cũng hơi biến đối.
Lại Tuấn với sác mặt khẽ biến, nói: “Lê Văn Vân, các người tỉnh táo lại một chút đi, đừng…”
“Chú Lại, nếu đă ra tay, chúng tôi tất nhiên sẽ đám bảo sự an toàn của các người.” Lê Văn Vân cười, nói với ông ta.
Vẻ mặt Bảnh Mãnh trở nên u ảm, nói: “Mấy người là người mới, còn chúng tôi là người của Độc Thủ Hội. Chú mày nghĩ cho kỹ đi, lão đại của chúng tôi là cường giả đỉnh cấp, cấp trên của chúng tôi…”
“Quan tâm ông ta con mẹ nó là ai!” Ngay lúc này, Cố Bạch xem thấy thằng oát trong phòng diều võ giương oai đến mức không nhịn nổi nữa, nhào thẳng vê phía ông ta.
Trên thực tế, Bành Mãnh cũng chỉ là một tên đại ca be bé ỏ Độc Thủ Hội, bản thân ông ta cũng đạt tiêu chuẩn khoảng trung cấp, ông ta cũng muốn phản kháng. Nhưng trong nháy mât đỏ, ông ta phát hiện minh hoàn toàn không thế phán kháng được, toàn thân bị tên Cố Bạch kia tóm lấy, lôi ra ngoài cửa!
“Uỳnh!”
Cả người Bành Mãnh bị ném bay ra ngoài. Trong lúc đang
rơi xuống, Cố Bạch bất giờ giơ chân lên, sau đó đột nhiên ép xuống!
Anh ta giãm lên 1’ông ngực Bành Mãnh, đạp chân lên lồng ngực ỏng ta từ khi còn giữa không trung đến khi rơi thắng xuống đất.
“Phịch!”
Toàn thân Bành Mãnh bị giẫm nầm trên mặt đất, phát ra một tiếng phịch, ông ta cảm giác như xương cốt trong khoang ngực của mình không biết đẫ gãy mất mấy cây. Đau đớn mãnh liệt khiến ỏng ta lập tức hôn mè bất tính!
ở phía sau, mấy người kia hoàn toàn kinh sợ đến ngây người.
“Anh Mãnh!” Mấy người khác vội vảng nhào đến.
“Là các người chạy tới chố bọn tôi trước mà? Ban đầu bọn tôi cũng không định gây chuyện, định đưa phí bảo kê rồi coi như xong, nhưng mấy người lại dám đòi người cúa bọn tòi à? Bác sĩ Phạm chính là vảy ngược của đại ca bọn tôi đấy!” Cố Bạch quay đầu nhìn bọn họ.
Sau đó, anh ta cử động người, xông về phía mấy người còn lại. Chỉ trong chớp mát, anh ta cứ như sói lạc vào bầy dê. Mấy người này đâu phải là đổi thủ của Cố Bạch, chỉ sau năm ba chièu, ỏ trước cửa quán đã có năm người nâm chồng thành đống lên nhau. Mà người ra tay cũng chỉ có mổi mình Cố Bạch mà thôi!
Hãng xóm xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, bọn họ vừa kinh ngạc vừa hoáng sợ.
Người vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ như thế còn có Lại Tuấn. Ồng ta kinh ngạc vì mấy người Lẽ Ván Vân lại ghê góm đến thế, ông ta sợ hãi vì bây giờ mà ra tay với Độc Thủ Hội, điều đó có nghĩa sau này Độc Thủ Hội cứ đến gây phiền phức cho bọn họ.
Vào lúc này chỉ còn lại mối tên mặc âu phục, mang giày da, tay cầm số sách. Chỉ lè lúc này toần thân anh ta đang run rầy kịch liệt.
Lê Văn Vân đi tới, cầm lấy tập công văn trong tay anh ta, mờ ra nhìn thử mới phát hiện bên trong chính là phí bảo kê cần thu. Lè Văn Vân nhìn sơ qua một lượt, phí báo kẻ này đã lẽn tận năm sáu vạn. Khu ố chuột này vốn đã đông người, mỗi tên phụ trách một khu vực ít nhất cũng cỡ mấy chục nghìn người. Đây rỗ ràng là nguồn thu từ mấy triệu đến hơn chục triệu.
‘Tôi… tôi chỉ ghi sổ sách thôi.” Anh ta bày vẻ mặt cầu xin, nói.
Lê Văn Vân khoát tay, nói: “Tôi biết.”
Lê Văn Vân đáp rồi ném trả tập công văn lại cho anh ta, sau đó thản nhiên nói tiếp: “Đem mấy thứ đồ này về đi, về nói với đại ca của các người biết, con phố này, bọn tôi bảo kê. Bọn tôi hiếu quy tâc, hẹn chỗ đi!”
Lại Tuấn ở bên cạnh với vẻ mặt hơi run rẩy hoảng sợ. Khu TỘI ác, cỏ quy tâc của khu Tộc Ác.
Mỗi một con phố thật ra đều có thế lực phân chia riêng phần mình. Nêu như anh muốn nâm lấy quyền chủ đạo của con phó này, vậy anh phải cướp được địa bản đã. Cái gọi lả cướp địa bàn chính là hẹn nhau trên con phố nào đấy, mọi người nhào
vô đánh một trận, một bên thế lực phòng thủ, một bẽn thế lực khác tấn công.

Nhấn Mở Bình Luận