Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Đương nhièn, đây chỉ là từng tầng từng tầng một, vỉ dụ thế lực như Độc Thủ Hội, phía sau bọn họ còn có thế lực khác lớn hơn tồn tại. Phí bảo kê mà bọn họ thu ờ nơi này cũng phải giao lên trên một phân. Bỏc lột từng tầng từng tầng một!
Mà chuyện cướp lại địa bàn này, bọn họ cũng có thế mượn người từ cấp trên.
Bình thưởng sẽ hẹn nhau ba ngày sau bât đau, đến khi một trong hai phe chịu thua mới thôi.
Đương nhiên, trong ba ngày này là thời gian đề đôi bên chuẩn bị, đôi bèn không thế có bất kỹ hành vi tự phát nào.
Đây chính là quy củ mà Hodges đặt ra!
Thành phố này, đánh nhau ấu đả giết người, cũng chả ai quan tâm gì nhiều. Nhưng khi dính đến việc phân chia địa bàn, Khâc Kỳ Tư đẽ đặt ra một quy tác như thế.
Cả nhà Lại Tuấn hoảng sợ nhìn Lẽ Văn Vân. Bọn họ không ngờ là Lẽ Văn vân sẽ làm ra chuyện như thế. Bọn họ cỏ bao nhiêu người đâu chứ, còn bên Độc Thủ Hội!
Vẻ mặt của gã mang mât kính cũng hơi run rấy, anh ta nhìn Lê Văn Ván, hói: “Xin… xin hói mấy người là…”
“Chúng tôi… là Minh giáo!” Lê Văn Vân thản nhiên đáp.
ở một noi nào đó bèn ngoải khu Tội Ác, Đao Ba đang ngồi ở
nơi đó, trong tay anh ta vần đang cầm binh rượu kia, ngồi móc chân trước một căn nhà gổ. Bổng dưng anh ta hát hơi một cái!
“Mẹ nó, chuyện gì nữa đây, chẳng lẽ mình lại bị cảm à?”
Anh ta dùng cái tay vừa mới móc chân lẽn móc mũi. Ngay lúc này, toàn thân anh ta đột nhiên rùng mình lên như bị bệnh sốt rét.
Người của Độc Thủ Hội rời đi, đợi sau khi bọn họ rời đi rồi Lại Tuấn mới lộ vẻ mặt đau khổ ngồi xuống ờ cửa ra vào. ông ta móc ra một điếu thuốc, ngồi ớ cứa hút một hơi, chân mày cau lại!
Một lúc sau, ông ta thở dài một hơi, nói với vào bèn trong: “Mẹ nó à! Dọn đồ đạc đi, chúng ta dời nhà!”
ở cái nơi này, có một vài căn nhà bỏ trống. Dời nhà, nó có nghĩa là bọn họ phải đi tìm lại chỗ ở lân nữa, từ bỏ cuộc sống và cõng việc hiện tại.
Nhưng Lại Tuấn không thể không lựa chọn như vậy, Lê Văn Vân đă đắc tội vởi thế lực kiếm soát con phố này. Có lẽ cố Bạch rất lợi hại, nhưng dẫu gì bọn họ cũng chí có mấy người mà thôi. Độc Thủ Hội mặc dù không phải là thế lực ờ khu phía Đông, nhưng số người tuyệt đối không ít. ở phe của Lê Văn Ván lại chí có mấy người, ỏng ta thật sự không biết bọn họ lảm sao tranh giành với người ta.
Ông ta cảm thấy… Đám người Lê Văn Vân thật không biết trời cao đất dày. Ba ngày sau, mấy người Lẽ Vân Vãn chắc chẳn sẽ
bị loạn đao chém chết. Còn mấy người phụ nữ Phạm Nhược Tuyết cũng sẽ bị đám người Độc Thủ Hội đưa đi.
Đợi khi mọi chuyện đã kết thúc, người chửa chấp đám người Lê Văn Vân nhất định cũng sẽ bị thanh toán.
Vì vậy, ông ta định dọn nhà, rời khỏi thành phố này cũng tốt. Chuyến đến một khu vực khác tim lại một chỗ khác cũng tốt, ông ta chắng còn muốn ở lại nơi này nữa rồi.
Chu Linh sửng sốt.
Thực tế thì bà ấy cũng không ngờ mấy người Lè Văn Vân sẽ ra tay, càng không ngờ rầng mấy người Lê Văn Vân sẽ nố ra xung đột với người của Độc Thủ Hội.
Lè Văn Vân ớ lầu hai nghe thấy hết tất cá, sau đó anh mới từ lầu hai đi xuống, nói với Chu Linh: “Dì Chu, dì đi làm cơm đi, cháu tâm sự với chú một chút.”
Nói xong, anh lại đi đến bên cạnh Lại Tuấn, ngồi xuống rồi nói: “Chú Lại, chú không tin bọn cháu sao?”
“Các cậu… bốc đồng quá.” Lại Tuấn thở dài một hơi, nói: “Nhưng tỏi cũng không trách gì các cậu, ớ thành phố này, vẫn nên trui rèn ý chí cứng rán cho tốt vào.”
“Đừng dọn nhà!” Lê Văn Vản nói.
“Hửm?” Lại Tuấn nhướng mày.
“Độc Thủ Hội ở khu Tội Ác này cũng không tính là thế lực gì đúng không, tụi cháu có niềm tin tuyệt đối có thế đối phó với
bọn họ.” Lẻ Vãn Vân binh tĩnh nói: “Vì vậy chú không cần phái dọn nhà, cháu sẽ biến nơi này thành khu vực của chúng ta. Bất đầu kể từ ba ngày sau, mọi người không cấn phải trả khoản tiền bảo kè kia nữa. Tin cháu!”
Lại Tuấn nhướng mày, ngồi ờ bên cạnh rít hai hơi thuốc!

Nhấn Mở Bình Luận