Trần Tiêu gật đầu nói: “Tôi đã suy nghĩ rõ ràng rồi, cả đời này tôi đã không còn cơ hội nữa, nhưng cậu vẫn còn trẻ, trẻ tuối như vậy đã đạt tới siêu cấp, có lẽ cậu vẫn còn cơ hội khi đối
mặt với Demps. Tôi tình nguyện đợi đến ngày hôm đó.”
“Anh phát hiện ra cơ thế tôi có vấn đề bang cách nào?” Lê Văn Vân không xoán xuýt chuyện này cho lảm, mình có được hay không thì sau này Trần Tiêu sẽ nhìn thấy thôi.
Trần Tiêu thở dài nói: “Tôi đã từng đối mặt với Demps rồi sử dụng Tân Tử Cuồng Dũng, sau đó bị đày đến bên này. Tình trạng cơ thế tôi rất giống với cậu, cộng thêm tòi nhìn ra, cậu mới là người dán đầu trong mấy người kia, nhưng hôm đó cậu không hề ra tay, không phải cậu không muốn ra tay, mà là vì cậu không thế ra tay.”
“Cậu là một người tự tin, chắc chắn tới khu Tội Ác là có chuyện, nhưng mãi không đi làm. Dưới sự so sánh, tôi đã không khỏi suy đoán chác chán cơ thể cậu đã xuất hiện vấn đ’ê.” Trân Tiêu bình tĩnh nói.
Không hổ là người bước ra từ Người Gác Đêm, nám bát chi tiết rất chuẩn xác.
Lê Văn Vân gật đẫu nói: “Đúng vậy, tôi đã sử dụng Tân Tử Cuồng Dũng khiến mình biến thành bộ dạng này. Anh nói thử xem cách cúa anh là gì?”
“Đó là bị đánh.” Trần Tiêu đáp.
“Hả?” Lẽ Văn Ván sửng sốt: “Là sao?”
“Là cậu phải bị người khác đánh.” Trần Tiêu nói: “Mặc dù tôi không biết tình hình cụ thế là như thế nào. Nói tóm lại là lúc đó sau khi tôi đi tới bên này, vì đi uống trộm rượu của người khác, nên đã dắc tội với một đỉnh cấp, người đó đã đánh tôi một đòn chí mạng… Đúng lúc đó, chân khí của tôi bỗng khôi phục lại
toàn bột hcm nữa còn có bước đột phá nhất định, thậm chí tôi còn cảm thấy mình đã chạm tới ranh giới siêu cấp, nhưng cuối cùng vẫn không vượt qua được một bước đó.”
Lê Văn Vân:
Anh ho khan một tiếng nói: “Anh có chầc là cách này có tác dụng không?”
Trän Tiêu gật đầu nói: “Tỏi châc chắn!”
“Vậy nếu tôi đi khiêu khích một siêu cấp, rồi bị người đó giáng đòn chí mạng thì tôi có thế khôi phục lại không?” Lẻ Văn Vân dò hỏi.
Trân Tiêu nhìn anh đáp: “Có lẽ cậu sẽ bị người đó đánh chết.” Lê Văn Vân: “…”
Sau đó anh bát đầu suy nghĩ kỹ lưỡng về chuyện này. Nếu cách này thật sự có tác dụng, vậy thì anh buộc phải thử nó xem sao.
Đúng lúc này, vẻ mặt kẻ lang thang đó vẫn giống như trước, rồi nói tiếp: “Nhưng cho dù cậu khôi phục lại thì cũng khó mà rời khỏi nơi này.”
“Năm năm trước tôi đã từng rời khỏi nơi này.” Lẽ Văn Vản trả lời.
Tran Tiêu sứng sốt, anh ta không quan tâm đến chuyện bên ngoài, mà suốt ngày chỉ biết vô tri vô giác, lấy rượu để sống
qua ngày. Tất nhiên sẽ không biết đến chuyện năm năm trước Lẽ Vãn Vân đã khấy đảo nơi này đến long trời lở đất, đa số sự hiểu biết về khu Tội Ác của anh ta đều do Đao Ba đã nói với anh ta.
“Đao Ba đã biết thân phận của tôi chưa?” Lê Văn Vân hỏi.
“Cậu ta vẫn chưa biết, tôi không hề nói chuyện này với cậu ta.” Trän Tiêu lại nói.
Anh ta rất kiệm lời, nên Lê Văn Vân nhất thời không biết nên nói gi với anh ta. Anh ho khan một tiếng rồi nói: “Nói tóm lại anh cứ yên tâm, đợi tôi khôi phục lại chân khí, sẽ cho anh tận mát chứng kiến tôi chém đứt đâu lẽo già Demps đó, nên…”
Nói đến đây, Lê Văn Vân đứng dậy, nhìn Trần Tiêu nói: “Bây giờ tôi lấy thân phận đội trưởng tiểu đội Người Gác Đêm 11762 Hoa hệ, chính thức mời anh gia nhập vào tiếu đội của tôi, anh có đồng ý không?”
Trần Tiêu sửng sốt, ánh mât bổng phóng ra tia sáng, nhưng tia sáng này lại nhanh chóng biến mất. Anh ta lầc đầu nói: “Tôi có thể giúp cậu đánh nhau, chém giết, còn chuyện gia nhập vào Người Gác Đêm thì thôi đi.”
Quả thật, đối với anh ta, Người Gác Đêm đã từng tốn thương đến trái tim của anh ta.
Lê Văn Vân thở dài, cũng không nói gì nữa, rồi anh dời mât nhìn con phố đối diện.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!