Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Có rể là chiến vương

Họ nhanh chóng trở lại xe, khởi động xe và chạy v‘ê hướng nhà!

“Tên kia vẫn còn ở đó.” Lúc này, Lý Thu đột nhiên lên tiếng.

Lê Văn Vân nhìn thoáng qua gương chiếu hậu, phát hiện ờ nơi cách đó không xa, ba người dẫn đường đưa bọn họ tới đây đang đứng ở một khu nhà nhỏ ven đường nhìn theo xe bọn họ.

“Mặc kệ.” Lê Văn Vân bình tĩnh nói.

Cùng lúc đó, bên trong biệt thự, Phất Lai vần đang quỳ trên nền đất, khuôn mặt ông ta không hề có bi thương, cũng không có phẫn nộ, chỉ khẽ nhăn mày, chầm chậm tiến tới trước mặt Nato. Giây tiếp theo, ông ta vuốt đôi mắt đang mở của Nato, miệng lấm bấm: “Nato! Bố thề, bố sẽ báo thù cho con.”

Đầng sau, những người đang đứng đó cũng vây quanh hai bố con họ, tất cả đều quỳ trên đất.

“Thủ lĩnh, thật sự xin lỗi ngài, đối mặt vởi anh ta, tôi thậm chí còn không có dũng khí ra tay!” Một người trong số bọn họ đi lẻn, cúi đầu nói.

Phất Lai nhìn anh ta một cái, mở miệng nói: “Không trách cậu, đến bản thân tôi cũng không có dũng khí ra tay, có điều… Nếu cậu ta đã xuất hiện ớ đây một lần nữa, lại còn nhẩn tâm giết hại con trai tôi, thù mới hận cũ, ít ra cũng phải tính sổ với cậu ta cho ra nhẽ!”

Dứt lời, ông ta đứng lên nói: “Đem bình rượu ngon nhất của tôi tới đây, tôi muốn đi thăm hỏi một người!”

Về tới nhà, Lại Dĩnh vẫn không ngừng khóc, Liều Ngọc ôm cô bé an ủi liên tục. Lúc này, trên lầu hai, một căn phòng bé bằng hạt sen, bên trong đặt hai chiếc giường, Phạm Nhược Tuyết thực hiện hai ca phẫu thuật cùng lúc, Trương Vãn Hà là trợ thủ của cô!

Với nhóm người Lê Văn Vân mà nói thì việc họ có thể làm chỉ là chờ đợi, mãi mãi chỉ có thế là chờ đợi.

Lê Văn Vân đi xuống lầu một, Lý Thu đi tới trước mặt anh, vổ vồ bờ vai anh nói: “Đại ca, anh đừng quá tự trách.”

“Tính cách ngông cuồng của tên Nato kia chắc chân cũng có mối liên quan nhâ’t định với bố anh ta. Nếu tôi có chân khí, tôi sẽ thẳng tay loại bỏ Phất Lai.” Lẽ Văn Vân nói.

Mà đúng lúc này, một chiếc xe ô tô bỗng nhiên xẹt qua rồi dừng lại trước mặt bọn họ. Cùng lúc đó, một bóng dáng yểu điệu nhảy từ bên trong xuống, người đó là Chu Linh Linh.

Chu Linh Linh đi thầng tới trước mặt Lẻ Văn Vân không chút do dự, cỏ ta đưa tay sờ sờ người Lê Văn Vân một lượt từ trên xuống dưới, sau đó mới vỗ vỗ bộ ngực cao ngất của mình, mở

miệng nói: “Không bị sao là tốt rồi, không bị sao là tốt rồi!”

“Cô… Làm trò gì vậy!” Lê Văn Vân nói không nên lời.

Chu Linh Linh nhìn về phía Lê Văn Vân, cô ta nói: ‘Tôi đã chờ đợi người kia suốt năm năm trời, mặc dù anh không phải anh ấy, nhưng tốt xấu gì anh trông cũng giống anh ấy như đúc. Thỉnh thoảng lại tới nhìn anh một cái, như vậy tôi lại càng nhớ rõ dung mạo anh ấy hơn, sau này đợi đến lúc tôi được ra thế giới bên ngoài rồi, tôi sẽ dề dàng tìm được anh ây.”

Lê Văn Vân cạn lời rồi, anh nhíu mày nói: “Cô không nghĩ tới trường hợp khác sao, lỡ như anh ta không thích cô? Tôi đề nghị cô nên tìm một người thích hợp với bản thân rồi gả cho anh ta đi!”

“Hừ, không cỏ chuyện đó đâu!” Chu Linh Linh nói tiếp: “Chỉ có người đàn ông như anh ấy mới xứng với tôi. Hơn nữa anh ấy cũng chẳng có lý do gì đê’ không thích tôi cả, tôi xinh đẹp như vậy, và còn cực kỳ chủ động, anh ấy căn bản không có khả năng từ chối! Các người làm sao hiếu được cảm giác được một người phụ nữ xinh đẹp chú động với mình là như thế nào.”

Lê Văn Vân không nói nên lời, trong lòng thầm nhủ con mẹ nó tôi không những đã trải qua, mà còn trải qua một cách thảm hại đến thế nào!

Người phụ nữ cực kỳ chú động với anh chính là Hồng Mai Quế, cô ta quá thực là một người cực kỳ quyến rũ!

Còn một người khác nữa là Long Nhã Lâm, anh bị Long Nhã Lâm hạ thuốc rồi sau đó ngủ thiếp đi.

“Mà sao các người lại ra được khỏi đó, nơi đó chính là địa bàn của Phâ’t Lai đấy!” Lúc này Chu Linh Linh hơi ngừng lại, nghi hoặc nhìn về phía Lẻ Văn Vân, mở miệng hỏi.

Lê Văn Vân bĩu môi nói: “Phất Lai lợi hại lắm sao? Vừa nãy lúc ở trước mặt tôi ông ta còn run bần bật, đến rắm cũng không dám đánh một cái.”

“Anh đừng cỏ chém gió nữa đi!” Chu Linh Linh nói với giọng khinh thường.

“Haiz, tôi nói thật mà không ai tin!” Lê Văn Vân thở dài một hơi. Dứt lời, anh lại nhìn về phía lầu hai, chờ đợi kết quả cuối cùng!

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận