Dứt lời, Lẽ Văn Vãn cầm đao, lao thẳng đến chỗ Eddie Hodges, đồng thời, Lê Văn Vân cũng giống như tên rời cung, nhằm v’ê phía Eddie Hodges.
“Xoẹt!”
Lại thêm một tiếng rút đao nữa vang lên, đao Vô Danh ra khỏi vỏ!
Lè Văn Vân và Eddie Hodges đưong nhiên phái đánh một trận, anh thử xem minh và người đứng vị trí thử hai Thlèn Bảng, rốt cuộc thua kém bao nhiêu. Hay là nói thực lực hai người đã gàn tương đương nhau rồi.
Eddie Hodges chính là một vật tham chiếu, nếu anh có thế đánh ngang cơ với Eddie Hodges, vậy thi anh đủ thực lực để thắng Demps.
Eddie Hodges hơi híp mát, nhìn thấy Lê Văn Vân xông tới, ông ta giơ tay lèn, một thanh trường kiếm Kỵ Sĩ đột nhiên bay tới, tay trái ỏng ta cầm ly rượu, tay phải cầm chuôi trường kiếm Kỵ Sĩ sau đó quơ ngang một cái.
“Keng!”
Đao kiếm đụng nhau, trong chớp mât, chân khi đột nhiên nố ra, sô pha, bàn trà bên cạnh thoáng chốc bay tứ tung.
“Nhóc con!* Trong mắt Eddie Hodges thoáng hiện lên một chút đau đớn, đồng thời cũng có một chút chấn động.
Lê Văn Vân mạnh, mạnh vượt quá sức tưởng tượng của ông ta rồi.
Trong lẫn va chạm này, ông ta cảm thấy độ mạnh chân khí của Lê Văn Vân không hề thua kém ông ta là bao.
Lẻ Văn Vân mới bao nhiêu tuối há, chưa tởi ba mươi! “Ầm!”
ỏng ta đột nhiên đấy Lê Vãn Vân ra, nhìn sô pha và chiếc bàn trà bị chân khi ập đến mà vỡ tung, mặt ông ta tái đi.
“Trở lại!” Lê Văn Vân còn muốn vác đao xông lên.
“Dừng tay!” Ngay lúc này, Minh Sùng bình tĩnh mớ miệng nói: “Hiện tại đám người Khương Vĩ không gặp nguy hiếm.”
“Hửm?” Lê Văn Vân ngạc nhiên, nhìn về phía Minh Sùng nói: “Có ý gì?”
“Bọn họ mất tích, lè tôi báo Eddie Hodges làm, Trác Nhất Minh cỏ ý muốn bồi dưỡng mấy người kia đế gia nhập tiếu đội của cậu, khu Tội Ác là lựa chọn tốt nhất, sau đó tôi bảo Eddie Hodges bất nhóm người bọn họ đưa đến một nơi, để cho bọn họ tu luyện, Số Hai hiện tại đã đến thời điếm đột phá siêu cấp rồi.* Minh Sũng binh tĩnh nói.
Nghe đến đó, sác mặt Lê Văn Vân trâm xuống, anh nhìn Minh Sùng nói: “Cho nên tôi đoán không sai mà, là anh, còn cả đám người Trác Nhất Minh nữa, đấy tôi đến tòa thành này là muốn Vày khốn tòi ở đãy đúng không?’
Minh Sùng hơi gật đâu nói: “Có thế hiểu là như vậy, cậu ở bên ngoài, đến cuối cùng cũng sẽ đi gây chuyện với Demps, đây không phái thời điếm thích hợp, chiến tranh có thế bùng nố
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!