Ngô Nghiêu ở bên cạnh không nhịn được bật cười thành tiếng nói: “Thiên phú của người này không được, bây giờ hẵng còn đang là sơ cấp, mổi ngày đều không hoàn thành nhiệm vụ, lúc no lúc đói, ngày nào cũng bị đánh như heo, vô cùng thảm!”
“Mọi người ăn xong thì dẫn tôi qua xem sao!” Lê Văn Vân nói.
Mấy người gật đầu, ăn cơm xong, đoàn người bọn họ liền đi về phía nơi huấn luyện của Khương Vĩ.
Nơi kia nầm phía sau thôn trấn, cả một khoảng rộng lớn đều là sân huấn luyện, lúc này mặt trời đã lên cao, cả sân huấn luyện chỉ còn lại hai người, một người để trần thân trên, mặc đồng phục của Người Gác Đêm, một tay câm cái đùi gà, một tay cầm một cây sát, đang chỉ về phía trước.
Trước mặt anh ta có một người, trên đùi người nọ cột bao cát rất nặng, trên vai khiêng một sợi dây thừng, tên dây thừng buộc một tảng đá khống lồ, Lê Văn Vân nhìn ra, nó phải khoảng một trăm kg.
“Thế lực của Khương vr rất kém, cho nên đa số thời gian đều rèn luyện thể lực.” Ngô Nghiêu ờ bên cạnh nói: “Đáng tiếc
người này có vấn đề quá lớn, thường xuyên không hoàn thành lượng huấn luyện.”
Đối với người không có căn bản như Khương Vĩ, tất cả những gì huấn luyện đến hiện tại đều là đặt nền móng cho anh ta.
Lúc này Lê Văn Vân thấy một màn như vậy không khỏi muốn cười, Khương vr kéo đá, ra sức tiến về phía trước, huấn luyện viên bên cạnh anh ta, một tay cầm chân gà, giơ lên phía trước hỏi: “Có thơm không? Có muốn ăn không?”
Khương Vĩ có vẻ đã đói phát khóc, vừa chảy nước miếng, vừa đi về phía trước nói: “Cho tôi ản một miếng đi, cầu xin anh đó.”
“Ăn cái mẹ nhà anh!”
Huấn luyện viên kia trực tiếp cầm gậy quất cho anh ta một phát nói: “Sao bố mày xui xẻo thế hả, gặp cái tên vô dụng nhà cậu, mặt trời đã lên cao rồi còn phái ở đây phơi nắng với cậu, cậu xem Đổ Tịch Tịch người ta đi, cùng đến với cậu, nhưng cô ấy đã trung cấp rồi, mẹ nó, cậu còn không bằng cá một con nhóc, tôi thật muốn một cước đá chết cậu cho rồi!”
“Tôi không có thiên phú mà!” Khương Vĩ nói: “Huấn luyện viên, anh tha cho tôi đi, tôi sấp chết đói rồi!”
“Tha cho cậu sao, nhanh kéo đá cho ông.” Huấn luyện viên tức giận gặm một miếng chân gà, chửi ầm lên.
“Tôi kéo cái con mẹ nhà anh!”
Nhìn thấy chân gà bị gặm, có vẻ như cảm xúc của Khương vr hoàn toàn tan vỡ, cậu ta trực tiếp đặt mông ngồi bệt trên đất
nói: “Bố mày không làm nữa, cơm ăn còn không đủ no, kéo cái khỉ khố nhà mày! Có biết anh em của tôi là ai không hả, Người Gác Đêm số Không, Lê Văn Vân đấy! Anh cứ băt nạt tôi đi, tôi bảo cậu ấy đến đánh anh!”
“Ha ha!” Huấn luyện viên nọ cười ha hả nói: “Anh ta không tới được đây đâu, cậu mà còn không kéo nữa, buổi tối tôi bảo Mạc Hàn đến chỗ cậu ngủ!”
“Anh bị bệnh hả!” Khương Vĩtrực tiếp nối trận lôi đình.
“Mạc Hàn là ai? Nữ à?” Lê Văn Vân đứng ở bên nghe thấy hai người họ nói chuyện mà có chút buồn cười, không nhịn được hỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!