Nghe Hàn Húc nói xong, họ đều nhìn sang Minh Sùng.
Minh Sùng nâng mắt nhìn Hàn Húc hỏi: “Địa chủ? Thành phố này là của ông từ khi nào thế?”
Hàn Húc hơi ngạc nhiên, ông ta không ngờ Minh Sùng lại trả lời như vậy, nhất thời trên mặt họ đều lộ vẻ bối rối: “Tôi chỉ khách sáo chút thôi…”
‘Bớt khách sáo lại, tôi với ông không thân!” Minh Sùng cương nghị nói.
Sau đó anh ta tiếp tục ngồi than thờ.
Đám người sau lưng Hodges hơi khó hiếu, đây là địa chú đấy, bị một người cãi cho không biết phản bác thế nào.
Bản thân Minh Sùng là một người không thích nói chuyện với người khác, với sự chủ động của Hàn Hủc, anh ta thế hiện vẻ khinh thường.
Hàn Húc quê độ quá, cười khố một tiếng rồi không nói gì.
‘Sao còn chưa bắt đầu?” Doãn Nhu bên cạnh cau mày nói.
‘Bà rất trông mong Lê Văn Vân có thế tháng nhỉ?” Hodges lác ly rượu vang trong tay rồi nói.
Doãn Nhu nâng mât nhìn ông ta nói: “Không phái mong chờ mà là cậu ta chác chán có thể thắng, sau đó cậu ta sẽ tháng ông, đưa tôi rời khỏi thành phố này.”
‘Ồ? Doãn Nhu, bà tính đi khỏi đây Ư?” Hàn Húc hỏi: ‘Thật ra bên ngoài cũng không tốt như bà nghĩ đâu!”
Nghe thấy cụ Hàn nói chưa? Bên ngoài không tốt như bà nghĩ đâu.” Hodges cười nói.
Doãn Nhu hừ một tiếng, không đế ý hai kẻ người xướng người phụ hoạ này nữa!
Đồng thời, ở trong phòng của toà cao ốc còn lại, ban công của toà nhà này rất rộng, lúc này trẽn ban công cũng có bốn năm người đang đứng!
Lâm Khả Hân, Lâm Chí Viễn, Chu Linh Linh và bố của Chu Linh Linh!
‘Quả nhiên tôi đoán không sai. thằng nhóc đó chính là Lê Thanh, từng là số 0 của Người Gác Đêm!” Lâm Chí Viễn hừ một tiếng: ’Cậu ta xuất hiện ở thành phố này, sẽ lật tung nháo nhào cái thành phố này mất.”
*Đây mới là người đàn ông mà bọn con thích!” Chu Linh Linh nói.
Hai người làm cha nghe xong thì thấy rất kì cục.
’Không biết vì sao, lần này Hodges lại không tiễn cậu ta đi, trước kia, sau khi cậu ta khiêu chiến tháng thánh chủ khu Tây, Hodges tiền cậu ta đi không khác gì thấy ôn thần, lần này quy mô lớn như vậy Hodges lại không ngăn cản!” Bố Chu Linh Linh nói: “Cảm giác chuyện này có hơi kỳ lạ.”
‘Đúng là vậy thật, tuy Hodges không đặt ra quy tác gì nhưng ỏng ta dường như luôn cố gắng giảm thiếu tranh đấu quy mô lớn thế này, dường như đang bảo vệ thực lực của khu Tội Ác, nơi này tuy nói là nơi đày ái nhưng với nhiều người mà nói đây là đất hứa, cho dù là Người Gác Đêm muốn nhúng tay vào cũng khó, Hodges nắm quyền chỗ này rất kĩ, nhưng lần này cách làm của ỏng ta làm tôi không hiểu lám.” Lâm Chí Viền nói.
‘Lần trước Lê Văn Vân rời đi, là chiến thắng thánh chủ phía Tây, lần này lại khiêu chiến với khu Bác, làn này kết thúc khéo cậu ta lại phải đi khỏi đây!” Bố Chu Linh Linh nói.
Hai cô con gái không có sức đê’ ý họ, hai người chụm đầu ra nhìn, hướng họ nhìn ra là hướng đi từ phía Đông sang phía Bẳc, đám Lê Văn Vân có thế sẽ đi từ đó sang.
‘Khi nào mới tới vậy?” Chu Linh Linh cau mày nói.
‘Cũng chưa chác họ sẽ đến phía này, chồ cửa khẩu này có không ít người của Lục Khiêm, họ mà cố gắng xông vào thì tốn thất có thể sẽ rất lớn.” Lâm Chí Viễn nói.
Người có năng lực bầng họ đến xem chiến cũng không ít, đương nhiên đa số đều là thế lực mũi nhọn của các khu, họ cũng có đủ người, đủ để bảo đảm mình không bị liên đời trong trận chiến này!
Cách toà nhà này của họ khoảng chừng 18 mét, lúc này có ba người vừa lên đến sân thượng.
Họ là ba người Lý Thu, Phạm Nhược Tuyết, Trương Vãn Hà!
Sau khi rời khỏi đường Bần Dân, họ nhanh chóng tìm một chiếc xe rồi đến nơi này trước.
Lý Thu là tay bân tỉa, họ cần tìm một vị trí bắn tỉa tốt nhất mới được.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!