Nơi giao nhau giữa khu Bắc và khu Nam có một con đường lớn, lúc này ngay trên con đường đó đang tụ tập rất nhiều người, ngay nơi giao nhau, một gã đàn ông vạm vỡ đang cầm hai cây chuỳ đứng sừng sững!
Người này ờ khu Tội Ác, ờ thế giới ngầm đều có thể nói là danh tiếng lẫy lừng, anh ta là cao thú đắc lực dưới tay Lục Khiêm, tên là Lôi Chuỳ!
Lôi Chuỳ, đứng thứ 4 Địa Bảng! Ngày trước chỉ có Lê Văn Vân, Lâm Thiếu Hoa và Phất Lai!
Anh ta tay cầm chuỳ, đứng giữa đường, nhìn người đi từ xa đến, anh ta liếm liếm môi, trên mặt thoáng vẻ hưng phấn.
ở một nơi không xa, Đao Ba và Lẻ Văn Vân dẫn theo đoàn người từ từ đi tới, tầm mắt dừng lại trên cặp đao Phá Không và Vô Danh trên vai Lê Văn Vân!
Người của Đao Ba nhanh chóng tới gần, còn cách khoảng 50 mét, Đao Ba phất tay, mọi người dừng lại.
“Đao Ba… Thứ hèn kém ờ đâu tới thế! Sao mày dám khiêu chiến với lão đại của bọn tao!” Lôi Chuỳ cười hừ một tiếng.
Trong tay anh ta là một điếu xì gà to tướng, anh ta rít một hơi thật mạnh, khói thuốc lởn vởn!
Những người đi cùng Đao Ba ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết, người của Lục Khiêm dường như cũng đã được động vién, họ không hề có chút sợ sệt nào, ngược lại, trên mặt họ cũng mang theo sự mừng rỡ.
Sau khi Lê Văn Vân tới, anh không hề nhìn v‘ê phía những người đằng trước, mà dời tầm nhìn của mình lẻn trên cao, trên sân thượng của một toà nhà ba tầng bên cạnh anh, có bốn người đang đứng ở đó!
Lục Khiêm! Ellen Hibbert! Giản Hưng! Còn có.. Bùi Nghênh Tùng!
Khi ánh mát của Lê Văn Vân dừng lại nơi Bùi Nghênh Tùng, trong mât anh toát đầy sát khí.
Bùi Nghênh Tùng thấy ánh mát của Lẻ Văn Vân, cả người không nhịn được mà hơi run rẩy.
“Lê Văn Vân, dám chiến một trận không?” Lục Khiêm nhìn Lê Văn Vân, nói với vẻ khiêu khích.
Phía Đao Ba lần này khí thế rat kiên định một phần còn có nguyên nhân khác chính là có sự gia nhập của Lê Văn Vân, họ không nhìn thấy diện mạo của Lè Văn Vân nhưng có thể nhìn thấy hai thanh đao trên lưng anh, đó là đao xuất hiện trên tập phổ về vũ khí, họ đều nhận ra cả.
Lê Văn Vân nhìn Hoàng Thi Kỳ bên cạnh!
“Đội trưởng, đội phó!” Cố Bạch lúc này nhìn sang hai người, nghiêm túc nói: “Cấn thận, tôi đợi hai người quay lại!”
Lê Văn Vân vỗ vỗ vai anh ta, lại nhìn Hoàng Thi Kỳ nói: “Đi thôi!”
Tiếp theo đó, anh và Hoàng Thi Kỳ nhảy lên, đáp xuống sân thượng, xông thẳng về phía Lục Khiêm!
Bốn người Lục Khiêm cười hừ một tiếng, bọn họ nhanh chóng nhảy khỏi sân thượng, cách xa nơi đó ra, Lê Văn Vân và Hoàng Thi Kỳ cũng nhanh chóng đuổi theo.
Chiến trường siêu cấp không phải ở đây!
Chiến đấu giữa siêu cấp với nhau tạo nên tiếng vang rất lớn, có thê’ sẽ tạo thành nhiều tốn thất không đáng có, cả người của mình cũng có thế bị ảnh hường nặng.
Thấy mấy người họ bỏ đi, người của Minh Giáo nhìn về phía Đao Ba, phát hiện Đao Ba không hề đi theo, trên mặt của mọi người ờ Minh Giáo đều toát ra vẻ mừng rỡ, ở phía họ vẫn còn lại một người thuộc hàng siêu cấp!
“Chiến!”
Đao Ba không lắm lời nữa, anh ta rút thanh đao to bự của mình ra!
Khoảnh khắc này, tiếng rút đao của đối phương cũng không ngừng vang lên, cả con đường này hôm nay định sẵn sẽ có máu chảy thành sông!
“Giết!”
Thanh đao dài của Đao Ba chỉ về phía trước! Hét to một tiếng. “Bụp!”
Cùng lúc, cách đó mấy trăm mét, một tiếng sượt nhỏ vang lên trong không trung, Lý Thu bóp cò, bắn ra phát súng đầu tiên của cuộc chiến!
ở một nơi xa, Lôi Chuỳ cầm cây chuỳ to tướng của mình lên, chỉ về phía Đao Ba rồi hét lớn: “Giết!”
“Vù!”
Ngay lúc này, mí mát của anh ta đột nhiên giật giật.
Anh ta là hạng bốn của Địa Bảng, trên thế giới này chỉ thua những kẻ ở Thiên Bảng thôi. Anh ta rất mạnh, ít nhất là ở đối diện không một ai là đối thủ của anh ta.
Nhưng lúc này, anh ta cảm giác linh hồn của mình như đang muốn lìa khỏi xác.
“Phía tay phải bên trên!”
Sâc mặt anh ta hơi thay đổi, cả người theo phản xạ lùi về sau, muốn thoát khỏi mối nguy hiếm này.
“Vù!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!