” Cậu còn chưa cưới nó về nhà đâu “
” Chỉ là để tiện chăm sóc lúc nửa đêm cô ấy khó chịu thôi ạ. “
” Coi như cậu biết lấy lí do. Ngày mai liền đưa Tiểu Uyển và Tiểu Mộc về “
” Cháu đã biết ạ! “
[……]
Lãnh Vân quay về phòng không thấy Nhan Thiên Uyển đâu liền gọi:
” Uyển Nhi, Uyển Nhi “
” Em ở trong phòng quần áo. “
” Em vào đây làm gì? Mau ngủ đi có thai ngủ muộn không tốt. ”
” Anh để quần áo của cô gái nào ở đây? Mà lại không cho em xem? “
” Thật sự không có. Anh chỉ muốn em ngủ sớm thôi sao em lại nói vậy. “
” Thật sự không có? “
” Tất nhiên. Tất cả đều là của em mà. “
Nhan Thiên Uyển đang đi bỗng đứng lại cầm một chiếc váy lên.
” Vậy cái này của ai? Đã không còn nhãn. Em cũng không mặc bộ đồ như thế này bao giờ! Anh đã bao nuôi cô gái nào? “
Đó là bộ váy hai dây màu bạch kim. Cô đã mặc khi đi dự tiệc với anh họ để chọc tức anh. Làm anh dở khóc dở cười.
” Còn nói không phải em mặc? “
” Em mặc đồ như thế nào em còn không biết? “
” Em đã mặc nó khi muốn chọc giận anh “
Cô lục lần kí ức một chút. Là lần đó đi dự tiệc cùng anh họ. Chết tiệt! Lại gậy ông đập lưng ông.
Anh nói.
” Anh đúng là có bao nuôi một cô gái nhưng đây đều là của anh mua cho cô ấy khi cô ấy vừa đến ở nhà anh . “
” Ai cần anh bao nuôi? ” Cô liếc xéo anh.
” Anh cứ thích bao nuôi thôi. “
[……]
Sáng hôm sau ở tập đoàn Lãnh Thị.
” Cậu cung cấp những thứ này cho công an kinh tế. “
” Được, tôi sẽ thực hiện ngay “
[……]
” Con mau nghĩ cách gì diệt bà già đó trước đi “
” Phải suy nghĩ cẩn trọng nếu không sẽ bị phát hiện. “
” Con đã nghĩ ra chưa? “
” Con đang suy nghĩ xem nên dùng cách gì để không bị lộ ” Jenny nhếch môi cười.
” Được. “
” Ba mẹ yên tâm con đã có cách rồi chỉ cần đợi kết quả thôi. “
[……]
” Cô đồng ý đi! Số tiền này là của cô. Không phải cô đang rất cần sao? ” Jenny vừa dúi tiền vừa nói với người phụ nữ.
” Tôi…. Tôi…cần thật nhưng…..nhưng tôi không muốn làm hại lão phu nhân “
” Cô chỉ cho bà ta uống thuốc ngủ thì có làm sao đâu? “
” Nhưng…nhưng…… “
” Nếu tôi không nhầm thì cô còn một đứa con trai đang thoi thóp trong bệnh viện. “
” Cô…. Cô…. “
” Vậy cô có làm không? Theo như tôi biết nếu không có số tiền này con trai cô cũng khó sống. “
” Được, tôi làm. “
[……]
” Lão phu nhân , tôi có nấu tổ yến cho bà “
” Được một lát tôi sẽ ăn “
” Lão phu nhân mau ăn đi kẻo nguội sẽ không còn ngon nữa. “
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!