Cô là một cô gái xinh đẹp, tài giỏi và rất đa tài, từ công việc đến ăn chơi và cô cũng rất giỏi võ. Tên cô là Lục Thiên Thanh, cô vừa tốt nghiệp đại học bậc nhất tại nước M. Nhiều người nói rằng không biết cô gái ấy làm sao mà lại được ông trời ban cho một combo hoàn hảo như vậy. Là combo **Tài sắc vẹn toàn**. Nhưng họ không biết rằng là trên đời không ai cho không mình cái gì, có thể nói là ông trời cho cô tài năng và trí tuệ vượt bậc nhưng lại lấy đi của cô điều quý giá nhất trong cuộc đời, đó là đã lấy đi ba mẹ của cô.
Gia đình cô tuy không giàu có nhưng cũng thuộc diện dư dả, ba mẹ ở một vùng quê ngoại ô. Ở đó rất thanh bình, không khí thì trong lành. Mẹ cô là giáo viên còn ba cô thì có mở một quán nho nhỏ cho khách du lịch tới tham quan và buôn bán. Vào một ngày nọ khi cô đang đi học thì nhận được tin ba mẹ mình đang cấp cứu trong bệnh viện, vì căn nhà bị bốc cháy, cả hai ông bà chạy vào dập lửa nhưng ngọn lửa quá lớn, không thể khống chế được và hai người đã bị bỏng nặng. Khi cô chạy đến bệnh viện thì cô nhận được tin rằng vì bỏng quá nặng đã đến hơn 90% nên không thể cứu được. Cô khi ấy chỉ mới học lớp 9, đối với một cô bé lớp 9 thì thật sự rất shock. Lúc đó bên cạnh Thiên Thanh không có người thân, chỉ có bà con hàng xóm xung quanh giúp cô làm tang lễ cho ba mẹ.
Suốt buổi tang lễ của ba mẹ cô không hề rơi một giọng nước mắt nào, chỉ đến khi tang lễ xong xuôi, mọi người về hết thì cô mới một mình ngồi một ngóc để khóc và cô tự nhủ rằng mình chỉ khóc hết hôm nay thôi, ngày mai phải khác, không được yếu đuối như vậy vì ba mẹ không thích. Và cô đã quyết tâm đứng lên, vực lại tinh thần cắm đầu vào học và dành học bổng đi du học. Cô giành được học bổng đi du học 8 năm nhưng với tài năng và sự cố gắng của mình thì chưa đến 5 năm cô đã được tốt nghiệp.
Về phần của Vương Hoàng Thiên, anh là một chàng trai lạnh lùng, cao ngạo, vô cùng tài giỏi.
Anh làm Tổng Giám đốc cho Vương thị đầu tư trên khắp mặt trận kinh doanh.
Công ty vào tay anh thì ngày càng phát triển, đi lên không ngừng và tất nhiên, một người hoàn hảo như vậy thì có rất nhiều người con gái của rất nhiều gia đình giàu có muốn gả vào cho anh nhưng chưa một lần được anh để mắt tới. Vì anh dị ứng với họ, toàn là những người mơ tới tài sản cũng như vì vẻ ngoài của anh chứ chưa bao giờ yêu anh thật lòng. Anh năm nay đã 27 tuổi, ở độ tuổi của anh chắc nhiều người đã lập gia đình và có con luôn nhưng thưa là…. Anh chưa có một mối thì nào, các bạn không nghe nhầm đâu. Thanh niên phải gọi là đỉnh của chóp nhưng chưa một lần biết mùi yêu đương là như thế nào.
Điều đó là cho ông bà Vương rất lo lắng, họ sợ con họ có vấn đề gì hay không. Hay anh thích con trai, vì nhóm bạn của anh chơi chung với 3 người thì đều là con trai cả và họ cũng hay ăn ngủ cùng nhau nên làm Vương Phu Nhân rất lo lắng. Bà nhiều hối anh lấy vợ nhưng đáp lại bà chỉ là câu trả lời mơ hồ
– ***Khi nào có con sẽ dẫn về, mẹ đừng lo. Con dâu mẹ vẫn chưa lộ diện nên con chưa mang về được***.
Hàng ngày của anh chỉ là từ nhà đến công ty và từ công ty về nhà, anh rất cuồng công việc, có nhiều hôm còn không thèm về. Nếu đám bạn anh không rủ đi bar club gì thì anh cũng không giao giờ đến những chỗ đó. Khi đến thì ai cũng hai tay hai ba em chân dài mông cong ngực nở nhưng anh chỉ ngồi một góc nhấm nháp rượu chứ không tham gia vào.