Hứa Tịnh Nhi ngạc nhiên, ngây người nhìn bao lì xì trong tay, ngoài phong bao còn vẽ hai người chibi mặc quần áo màu hồng.
Cố Khiết Thần chuẩn bị quà cho cô đã đủ kinh thiên động địa rồi, không ngờ… bao lì xì này còn màu hồng nữa, anh nghiêm túc sao?
Chắc bao lì xì này là trợ lý Lâm chuẩn bị chứ gì, Cố Khiết Thần không thể mua bao lì xì như vậy được. Nhưng hai người chibi kia đáng yêu thật, lại còn là một trai một gái, hình như là một đôi.
Ông cụ Cố thấy thế, ánh mắt tỏ vẻ hài lòng, nhưng ngay sau đó lại kiêu ngạo bới móc: “Không có sáng tạo, ông tặng bao lì xì cháu cũng tặng bao lì xì! Cháu nhét bao nhiêu tiền vậy? Chắc chắn không nhiều bằng ông!”.
Sau đó, ông cụ Cố quay sang nhìn Hứa Tịnh Nhi, ánh mắt dịu lại, giọng nói cũng đầy dỗ dành: “Tịnh Nhi, cháu bóc ra xem đi, nếu ít tiền quá thì phải bắt nó bù thêm cho cháu”.
Hứa Tịnh Nhi vô thức nhìn Cố Khiết Thần, vì cô cảm thấy bao lì xì trong tay rất nhẹ. Chắc là Cố Khiết Thần tùy tiện đưa một bao lì xì lấy lệ, không có nhiều tiền bên trong, nếu bóc tại chỗ thì anh sẽ mất thể diện.
Không phải cô quan tâm điều này, mà là sợ anh thẹn quá hóa giận. Cô không muốn đầu xuân năm mới phải đối mặt với khuôn mặt lạnh lùng của anh.
Cố Khiết Thần nhìn Hứa Tịnh Nhi, dường như đoán được suy nghĩ của cô, anh hất cằm nói: “Mở ra đi”.
“Úi chà, tự tin thế?”, ông cụ Cố cũng bắt đầu tò mò không biết rốt cuộc có bao nhiêu tiền, nhìn chằm chằm vào bao lì xì: “Tịnh Nhi, xem đi”.
Hứa Tịnh Nhi đã được cho phép, liền trút bỏ gánh nặng tâm lý, mở bao lì xì, rút tiền từ trong ra… Ồ, không phải là tiền, mà là một chiếc thẻ vuông vắn.
Hứa Tịnh Nhi chỉ nhìn chiếc thẻ này một cái đã muốn ngừng thở.
Nếu cô không nhìn nhầm, thì đây là thẻ ngân hàng do ngân hàng tư nhân chuyên mở cho khách VIP cao cấp, hơn nữa còn là thẻ đen cao cấp nhất, các chữ in trên thẻ đều được khảm nạm vàng ròng.
Vừa rồi cô còn cảm thấy tay mình nhẹ bẫng, bây giờ lại thấy nặng tựa nghìn cân.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!