Tay của Hứa Tịnh Nhi khẽ run lên trong vô thức.
Nếu là lúc trước, trong lòng cô còn một chút kỳ vọng, nhưng vừa rồi Cố Khiết Thần đã ngó lơ cô, mà giờ cô còn không biết thân biết phận chạy lên chào hỏi, há chẳng phải là tự làm khó mình?
“Không”, Hứa Tịnh Nhi quả quyết lắc đầu.
Ông Hứa lúc này có vẻ không vui.
Cô mím nhẹ môi, thêm một câu: “Bố, bố cũng thấy rồi đấy, Cố Khiết Thần bây giờ không muốn chào hỏi ai, huống hồ, hôm nay anh ấy còn đưa bạn gái tới, với mối quan hệ của bọn con trước đây, thì chắc anh ấy… không muốn nhìn thấy con đâu”.
Ông Hứa nghĩ một lúc, hôm nay quả thực không phải là thời điểm thích hợp, dù sao trong bữa tiệc cũng nhiều tai mắt, nếu như Hứa Tịnh Nhi qua đó, bị trợ lý chặn lại, đồn ra ngoài thì sẽ mất mặt.
“Vậy thôi lúc khác lại tìm cách”.
Thấy bố từ bỏ ý định, Hứa Tịnh Nhi cũng thầm thở phào, khoác tay ông ấy rồi tiếp tục ra về.
Đúng lúc cô quay người, Cố Khiết Thần đang nhắm mắt ngồi trên ghế bỗng mở mắt, vô định nhìn sang, ánh mắt sâu thẳm, nhìn không thấy đáy, chỉ là luồng khí xung quanh cơ thể bỗng dững lạnh hơn rất nhiều.
–
Chiếc xe màu đen dừng lại phía dưới một tòa chung cư cao cấp.
Tô Tử Thiến quay đầu nhìn sang người đàn ông đẹp trai bên cạnh, lưỡng lự một lúc, vẫn không kìm được mà nhẹ nhàng lên tiếng: “Khiết Thần, muốn lên uống cốc cà phê không?”.
Cố Khiết Thần uể oải nhấc mi mắt lên, liếc cô ta một cái.
Ánh mắt ấy hờ hững, lạnh nhạt, không có bất cứ một cảm xúc nào, nhìn thôi cũng khiến người ta thấy lạnh.
Anh không nói gì, nhưng cô ta đã biết đáp án rồi, cố nặn ra một nụ cười, biết điều nói: “Khiết Thần, vậy em lên trước, anh lái xe cẩn thận nhé, chúc ngủ ngon”.
Sau khi Tô Tử Thiến quay người đi vào chung cư, trợ lý bé tiếng hỏi: “Cố tổng, về biệt thự chứ?”.
Cố Khiết Thần vẫn không nói gì, ánh mắt chỉ hướng ra ngoài cửa sổ xe, giống như đang nhìn gì đó, nhưng lại giống như đang ngây ra.
Trợ lý nhìn sếp của mình qua kính chiếu hậu, Cố tổng hôm nay dường như có chút bất thường.
Trợ lý cứ ngỡ anh sẽ không trả lời, ấy vậy mà đằng sau lại vang lên giọng đàn ông trầm ấm: “Về công ty”.
–
Hứa Tịnh Nhi về đến nhà, tẩy trang tắm rửa, đến khi nằm lên giường thì toàn thân đã mệt lử rồi.
Cô nằm trên giường lật qua lật lại, không biết có phải vì chênh lệch múi giờ không, hay là vì nguyên nhân nào khác, mà rõ ràng rất buồn ngủ, lại không tài nào ngủ được.
Cô cầm điện thoại lên, vốn dĩ chỉ định xem linh tinh cho mau buồn ngủ, mà ngón tay lại vô thức gõ ba từ Cố Khiết Thần lên thanh tìm kiếm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!