Chương 231
Sáng hôm nay, quản lý của cô ta gọi tới nói là hợp đồng vốn có của cô ta đã bị hủy. Không chỉ có điều đó, toàn bộ những hợp đồng quảng cáo, phim truyện khác cũng đều gặp tình hình tương tự.
Nói một cách khác thì là cô ta đã bị đóng băng sự nghiệp rồi.
Cô ta đơ ra một hồi lâu. Đầu óc trở nên trống rỗng. Cô ta không dám tin Khiết Thần lại đối xử với mình như vậy. Ba năm qua, dù cô ta có làm gì thì anh cũng không bao giờ đối xử như vậy. Tại sao…Tại sao cô ta bị Hứa Tịnh Nhi đánh mà còn bị Khiết Thần đóng băng như thế chứ?
Đây là ý của Hứa Tịnh Nhi sao? Hay là con tiện nhân đó đi nói với ông cụ Hứa nên ông cụ hạ lệnh?
Cô ta không thể ngồi chờ chết được.
Cô ta nhất định phải hỏi cho ra nhẽ. Tô Tử Thiến không sợ mất việc mà sợ mất Khiết Thần. Cô ta có thể từ bỏ tất cả, chỉ cần có Khiết Thần là được. Chỉ cần có anh là được.
Tô Tử Thiến phát điên lên. Nước mắt lã chã, cô ta hét lên: “Khiết Thần. Em có chuyện muốn nói. Khiết Thần…Anh đừng có đuổi em, xin anh đấy…Khiết Thần!”
Trợ lý Lâm lạnh mặt lôi cô ta ra.Tô Tử Thiến khóc lóc sụt sùi, sống chết không chịu đi. Khi cô ta sắp bị lôi ra khỏi phòng làm việc thì cô ta dùng toàn bộ sức mạnh gào lên: “Rốt cuộc là tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?”
Trong phòng làm việc vang lên giọng nói trầm thấp bình thản của người đàn ông: “Trợ lý Lâm, anh cứ ra ngoài đi”.
Trợ lý Lâm sửng sốt, rồi nhanh chóng gật đầu, buông Tô Tử Thiến ra, cúi người, sau đó ra khỏi phòng làm việc, tiện tay đóng cửa lại.
Tô Tử Thiến vô cùng mừng rỡ, không kịp lau nước mắt đã vừa lăn vừa bò đến trước mặt Cố Khiết Thần, nước mắt giàn giụa nhìn anh đầy đáng thương, nói vẻ tủi thân: “Khiết Thần, em biết là anh vẫn thương em mà”.
Cố Khiết Thần ném chiếc bút trong tay xuống, ngửa người dựa vào lưng ghế, khuôn mặt đẹp trai có vẻ hơi mệt mỏi, đôi mắt có tơ máu đỏ, dường như… cũng thức trắng cả đêm.
Nhưng ánh mắt anh nhìn Tô Tử Thiến lạnh lẽo băng giá, không có chút nhiệt độ nào.
Tô Tử Thiến chạm phải ánh mắt của anh, thân thể bất giác run rẩy, trong lòng rất sợ hãi, lập tức tỏ vẻ yếu đuối nói: “Khiết Thần, em biết… em không nên gây chuyện trong sự kiện quan trọng như bữa tiệc thường niên. Em biết sai rồi, chỉ là… em bị sự đố kị nhất thời làm mờ mắt, em không cố ý, sau này em sẽ không như vậy. Anh đừng tức giận nữa được không?”.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!