Chương 359
Hứa Tịnh Nhi vội vàng nói nhỏ: “Khiết Thần, anh mau gọi cho trợ lý Lâm bảo anh ta tới thanh toán đi”.
Khiết Thần ngồi điềm nhiên, không hề tỏ ra hoảng loạn. Lúc này anh chỉ cảm thấy Hứa Tịnh Nhi vô cùng đáng yêu. Anh nhếch miệng cười như không cười.
Hứa Tịnh Nhi cảm thấy bực bội. Còn cười sao? Đợi đến lát nữa vì ăn chùa mà bị bắt tới đồn thì có phải đường đường là một tổng tài của Cố Thị mà bị mất mặt không? Để xem khi đó còn thấy buồn cười hay không?
Tầm ba giây sau Khiết Thần mới lên tiếng: “Hứa Tịnh Nhi, em mang thẻ theo không?”
Thẻ? Thẻ gì cơ?
Hứa Tịnh Nhi vỗ đầu, nhớ lại năm ngoái Khiết Thần có tặng cô một chiếc thẻ đen. Bởi vì chiếc thẻ quá quan trọng nên cô không dám vứt lung tung, nhỡ mà mất thì không đền nổi, vì vậy cô luôn mang theo bên người.
“Em có!”
Hứa Tịnh Nhi giống như đi giữa sa mạc gặp được ốc đảo. Cô kéo chiếc khóa nhỏ trong túi, lấy ra một phong bì màu đỏ, từ phong bì lấy ra một chiếc thẻ màu đen sáng loáng.
Khiết Thần hất cằm, trong bộ dạng vô cùng điềm nhiên và nói với người quản lý: “Vợ tôi trả tiền”.
Người quản lý lập tức cười thầm.
Vừa rồi còn nghênh ngang nói cái gì mà nuôi được. Đến lúc nước sôi lửa bỏng thì hóa ra là cô nuôi anh chứ nào phải anh nuôi cô.
Ăn cơm chùa tới mức mặt dày vô đối thế này thì đúng là người quản lý mới thấy lần đầu.
Ngày nay, nhìn đàn ông không thể chỉ nhìn mặt được. Mặt tiền chẳng đáng tin chút nào.
Người quản lý cầm tấm thẻ đi thanh toán. Điện thoại của Khiết Thần đột nhiên kêu lên. Anh cúi nhìn, là tin nhắn khoản chi mà ngân hàng gửi tới.
Anh nhếch miệng cười, ánh mắt trở nên vô cùng dịu dàng.
Cảnh đêm trên tầng thượng của nhà hàng rất đẹp, chỉ có điều gió hơi to. Lúc Hứa Tịnh Nhi bước ra, gió ập tới, dù cô mặc áo khoác thì vẫn lạnh tới mức co người lại.
Khiết Thần thấy vậy bèn nhớ lại áo khoác lần trước Lâm Vũ Hàm khoác lên vai cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!