Chương 386
Hứa Tịnh Nhi ngâm nga một khúc nhạc, vui vẻ nhảy chân sáo về căn hộ. Lúc thay giày ở hành lang vào nhà, chuông điện thoại bỗng vang lên. Cô lấy điện thoại ra khỏi túi xách, trên màn hình hiển thị một số điện thoại lạ.
Là ai?
Cô bắt máy, khi nghe thấy giọng nói ở đầu bên kia, vẻ mặt lập tức thay đổi.
Sau khi cúp máy, cô mang giày vào lại, đeo cặp xách, quay người ra khỏi cửa. Cô đi thang máy xuống thẳng gara xe dưới tầng hầm, lái xe của mình chạy thẳng đến điểm đến.
Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, cô đến một quán trà sữa. Bàn ghế bên trong bị lật đổ, thức ăn thức uống vương vãi đầy đất, giống như vừa có cơn bão đi qua.
Một cô gái trẻ tuổi sắc mặt trắng bệch, cơ thể gầy yếu rúc vào góc tường, run rẩy không ngừng.
Ánh mắt Hứa Tịnh Nhi trở nên nghiêm nghị, đẩy một chiếc ghế ngáng đường ra, bước nhanh qua đó đỡ cô gái kia dậy, để cô ta ngồi xuống ghế sofa ở bên cạnh, nhẹ giọng hỏi: “Cô không sao chứ?”.
Cô gái đó ngước mắt lên nhìn Hứa Tịnh Nhi, giọng nói run run chứa nỗi sợ hãi: “Cô… cô là phóng viên Hứa sao?”.
“Ừ, là tôi”, Hứa Tịnh Nhi lấy một danh thiếp từ trong túi xách ra đưa cho cô ta, để cô ta xác nhận thân phận của cô.
Cô gái này chính là người vừa gọi điện thoại cho cô, cũng là người liên quan tới nhiệm vụ mà cô nhận lần này. Vốn dĩ cô định về chung cư, nghỉ ngơi một lúc sẽ liên lạc với cô ta, nào ngờ cô ta lại gọi cho cô trước.
Trong điện thoại, dường như cô ta bị ai đó đe dọa, hô lên cứu mạng. Cô ta hỏi cô có thể đến hay không, thế là cô vội vàng chạy đến đây.
Thấy cô gái rõ ràng vẫn còn hoảng sợ, chưa bình tĩnh lại được, cô cũng không vội hỏi đã xảy ra chuyện gì, mà nhẫn nại ngồi đợi ở bên cạnh, khẽ vỗ về sau lưng cô ta an ủi.
Cô gái bình tĩnh lại được chút, cảm xúc mới bắt đầu bùng nổ, giọng nói nghẹn ngào: “Phóng viên Hứa, cảm ơn cô đã đến, cảm ơn… Vừa rồi tôi thật sự rất sợ, nhưng tôi không biết phải liên lạc với ai, may là có cô…”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!