Chương 7
Ba người bọn họ không biết vì sao cô lại cười, chẳng lẽ bị kích động đến điên rồi sao? Ngay cả Mộc Diệp cũng không hiểu rốt cuộc Mộc Mai _ muốn làm gì.
“Cô cười cái gì?” Bạch Mẫn nhìn dáng vẻ này của Mộc Mai , bỗng nhiên trong lòng cảm thấy lo lắng.
“Tôi đang cười mấy người phụ nữ ngu xuẩn như các người đó. Mặc dù tôi là đứa con gái bị nhà họ Mộc vứt bỏ, nhưng đừng quên bây giờ tôi đã là mợ hai nhà họ Cố.”
“Vậy thì sao, chỉ là một quả phụ có tiếng mà không có miếng mà thôi. Cô cũng đừng quên, người quản lý nhà họ Cố cũng không phải là Cố Văn !”
Hơn nữa, trong tương lai, nhà họ Cố cũng sẽ không để cho một kẻ tàn phế làm chủ, Mộc Mai muốn dựa vào cái gì chứ?
“Nếu không sao tôi lại nói cô ngu xuẩn chứ?” Mộc Mai từ từ đến gần Liễu Trang : “Tôi sẽ nói lại những lời cô mắng ông xã tôi cho nhà họ Cố nghe, cô đoán xem cô sẽ có kết cuộc thế nào?”
Nhà họ Cố nổi giận, đừng nói là Liễu Trang , dù cho toàn bộ nhà họ Liễu thì bọn họ cũng không xem vào mắt.
Liễu Trang nghẹn lại, vẫn mạnh miệng nói: “Vừa rồi tôi đã nói gì? Tôi không hề nói gì cả, cô đừng vu oan cho tôi!”
Mộc Mai thấy cô ta còn chưa hiểu tình cảnh của mình, có ý tốt nhắc nhở: “Cô cảm thấy nhà họ Cố tin tôi hay là tin Cô.”
Hơn nữa, vừa rồi người phụ nữ này nói không ít, nào là cậu hai Văn không thể quan hệ được, còn chán ghét nói cô mắc bệnh truyền nhiễm nữa!
“Cô không có chứng cứt”
“Thật sao?” Mộc Mai lấy điện thoại di động ra, bấm vào một nút trên đó.
Nghe giọng nói của mình vang lên, sắc mặt ba người đều tái nhợt. Trong nháy mắt, vẻ chế giễu và coi thường lại biến thành hoảng sợ.
Liễu Trang sợ hãi, lập tức buông lời uy hiếp: “Cô… Cô dám.”
“Cô đoán tôi có dám hay không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!