Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu – Lục Kiến Thành – Nam Khuê

Tại sao cô không phát hiện ra bên ngoài anh lạnh lùng bên trong lại dịu dàng và còn biết nói chuyện như vậy.

Làm cho cô ngay cả từ chối cũng không nói được.

Đêm của phố cổ, đẹp một cách lạ thường.

Ngay cả mặt trăng cũng dịu dàng giống như được vớt lên từ nước.

Ánh trăng như nước, lẳng lặng trút xuống hai người họ.

Nam Khuê và Lục Kiến Thành cùng nhau đi về phía nhà cũ, hai người rất yên lặng, dường như ngầm hiểu ý, không ai nói gì.

“A…” Đột nhiên, Nam Khuê kêu lên.

Lục Kiến Thành vội vàng đưa tay nắm lấy tay cô, giữ vững cô.

Thì ra là trên đường xuống dốc có một ổ gà, Nam Khuê không để ý, suýt chút nữa là ngã.

Đứng vững, Nam Khuê nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay Lục Kiến Thành, đồng thời khách sáo nói: “Cảm ơn!”

Về tình về lý, lẽ ra Lục Kiến Thành phải nói “không cần cảm ơn.”

Thế nhưng nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô dưới ánh ánh trăng, trong lòng anh chỉ cảm thấy chua xót, dù thế nào cũng không nói ra được mấy chữ đó.

Ngày hôm nay, cô cười, cười thoải mái nụ, cười rung động lòng người, cười quyến rũ.

Thậm chí trong nháy mắt, anh cảm thấy bọn họ giống như trở về thời điểm vừa mới quen, vì trên mặt cô luôn nở nụ cười sáng lạn, ngây thơ như vậy, đáng yêu như vậy.

Anh thậm chí còn cho rằng, cô đã buông bỏ hết quá khứ, muốn có một khởi đầu hoàn toàn mới.

Thế nhưng, tất cả ảo giác đều bị mạnh mẽ đánh trở về hình dạng ban đầu.

Cô không có.

Nụ cười của cô, không phải vì quên, nhưng vì che đậy.

Khi ánh mặt trời không còn sớm nữa, khi màn đêm buông xuống, cô thu lại tất cả nụ cười, trở lại dáng vẻ lạnh lùng trước đó, giữ khoảng cách với anh.

Vì thế, cô mới nhanh chóng rút tay về;

Vì thế, cô mới khách sáo nói lời cảm ơn như vậy;

Cô lễ phép, cô khách sáo, giờ phút này giống như có một cây gậy cắm ở ngực anh, như mắc xướng cá ở cổ họng, cực kỳ khó chịu.

Nếu như có thể, anh hy vọng cô có thể nhảy nhót vây quanh mình, cười nói, náo loạn một chút.

Tuy nhiên, những điều tốt đẹp này sẽ không bao giờ xảy ra một lần nữa.

Khi đến cửa, Nam Khuê ngẩng đầu nhìn, cả ngôi nhà cũ được tắm trong ánh trăng sáng, đặc biệt là trước cửa có điểm xuyến hai chiếc đèn lồng rất lớn, càng thêm mềm mại lạ thường.

Bước vào cửa, lại một mùi hương hoa nhàn nhạt sọc tới.

Lúc này, Lục Kiến Thành cúp điện thoại đuổi theo phía sau Nam Khuê.

Đột nhiên, ầm một tiếng, đột nhiên bắn ra một pháo hoa rực rỡ trên bầu trời ngôi nhà.

Ngay sau đó, đóa thứ hai, đóa thứ ba…

Chẳng bao lâu, cả bầu trời đã trở thành một đại dương pháo hoa, một loạt các pháo hoa vụt qua bầu trời như những ngôi sao băng, nở hoa đầy màu sắc, đỏ, vàng, xanh dương, đủ loại hình dạng, cực kỳ đẹp.

Pháo hoa, ngay lập tức thắp sáng toàn bộ ngôi nhà.

Trong ánh sáng mờ mờ, Lục Kiến Thành nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dịu dàng của Nam Khuê lóe ra sự vui vẻ và bất ngờ.

Cô ngẩng đầu lên, trên mặt tràn đầy nụ cười dịu dàng, thoạt nhìn đặc biệt vui vẻ.

“Đáng giá.”

Vào thời khắc đó, thế giới của Lục Kiến Thành hoàn toàn im lặng, chỉ có hai chữ này rất rõ ràng.

Đối với mọi thứ khác, dường như không quan trọng nữa.

Pháo hoa kéo dài một lúc lâu.

Cả bầu trời bừng sáng, Nam Khuê luôn nở một nụ cười nhạt trên môi.

Khi pháo hoa cuối cùng nở rộ, sau đó trở lại yên lặng, Lục Kiến Thâm bước tới: “Đẹp không?”

“Ừm, rất đẹp.” Nam Khuê gật đầu: “Thật không ngờ lại gặp được một điều bất ngờ như vậy.”

Cô mỉm cười, trên mặt lộ rõ vẻ phấn khích và niềm vui.

Lục Kiến Thành nhìn cô, không nói gì cả.

Sau khi xem pháo hoa xong, hai người đi vào phòng bên trong.

“Đêm nay chúng ta sẽ ở lại đây.” Lục Kiến Thành nói.

Nhìn phòng ngủ được sắp xếp gọn gàng chỉnh tề, chăn giường sạch sẽ ấm áp, trái tim Nam Khuê ấm áp, có loại ấm áp nói không nên lời.

“Được.” Cô gật đầu.

Thấy cô đồng ý dứt khoát, Lục Kiến Thành cảm thấy có lẽ cô không hoàn toàn hiểu ý anh.

Ho nhẹ, anh giải thích: “Ý anh là, hai chúng ta đều ở trong căn phòng này.”

Nam Khuê chỉ vào cái giường duy nhất trước mặt, không thể tưởng tượng nổi nói: “Ý anh là, hai chúng ta đều ở trong căn phòng này, trên cùng một chiếc giường?”

“Ừm.” Lục Kiến Thành gật đầu: “Noie này chỉ có hai phòng, phòng còn lại đều để đồ đạc, không có giường.”

Ngụ ý, ngoại trừ căn phòng này, anh căn bản không có chỗ nào khác ngủ.

Nam Khuê: “…”

Cô cảm thấy bản lĩnh giả bộ đáng thương của Lục Kiến Thành bây giờ càng lợi hại rồi.

Không đi diễn kịch thì đáng tiếc.

“Anh biết em không muốn ngủ chung giường với anh, nếu em không muốn, không sao, anh sẽ lên trấn tìm một khách sạn.”

“Thị trấn cách nơi này bao xa?” Nam Khuê hỏi.

Lục Kiến Thành thản nhiên nói: “Lái xe rất nhanh, mười hai mươi phút, nhưng buổi tối nơi này bình thường không gọi được xe, đi bộ mất khoảng một tiếng đồng hồ.”

Nam Khuê: “…”

Dù sao ở nhà người ta, hình như cô cũng không có lý nào đuổi người ta ra ngoài.

Cuối cùng, Nam Khuê lùi lại một bước: “Rất bất tiện, vậy thì đừng đi, anh ngủ trên giường, trong nhà còn có chăn chứ, lát nữa tôi sẽ trải ra sàn nhà.”

“Có.” Lục Kiến Thành vội vàng gật đầu.

Anh hiểu, đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của Nam Khuê, anh biết được đủ, không thể yêu cầu nhiều hơn.

“Vậy tôi đi tắm trước, hôm nay bôn ba một ngày có chút mệt, tôi muốn đi ngủ sớm một chút.” Nam Khuê nói.

“Được.”

Khi cô tắm rửa xong đi ra, Lục Kiến Thành đang khom lưng trải chăn trên mặt đất. Lúc ngẩng đầu nhìn Nam Khuê, anh đột nhiên sửng người, nhanh chóng dời mắt đi.

Nhưng cho dù tốc độ dời hai mắt anh có nhanh đến đâu, cũng nhớ rõ lúc cô bước ra ngoài phòng tắm da thịt như tuyết, trắng hồng xinh đẹp với rung động lòng người.

Bởi vì vừa mới tắm rửa, làn da Nam Khuê cực kỳ mềm mại mịn màng, nào giống một người đã kết hôn hai năm, hoàn toàn giống như cô gái tuổi thanh xuân, quả thực mềm mại đến mức có thể bóp ra nước.

Cố nén xúc động trong lòng, Lục Kiến Thành mở miệng: “Em ngủ trên giường, anh ngủ dưới đất.”

“Không cần, tôi không có tiểu thư đến mức vậy, trên mặt đất cũng có thể ngủ ngon.”

Nam Khuê nói xong, cởi giày ra, đi về phía chăn đệm trên mặt đất.

Lục Kiến Thành thấy thế, khom người, trực tiếp ôm Nam Khuê vào lòng, đi về phía giường.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận