Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu – Lục Kiến Thành – Nam Khuê

“Bà cô kỳ lạ, bà ấy trông như thế nào?” Vân Thư lập tức nhận thức được điều không đúng, vội vàng hỏi.

“Bà ấy đeo kính râm, nhìn rất hung dữ, hơn nữa bà ấy còn chặn mẹ lại không cho mẹ đi, rồi còn kéo tay cháu làm cháu rất đau nữa.”

Tiểu Niệm Khanh tủi thân nói, đồng thời giơ tay ra trước mặt Vân Thư: “Bà nội xem này.”

Tuy đã vài tiếng trôi qua rồi, cổ tay của tiểu Niệm Khanh cũng còn không đỏ nữa.

Nhưng Vân Thư vẫn vô cùng đau lòng: “Được, bà nội thổi cho cháu nhé, Niệm Khanh yên tâm, bà nội nhất định sẽ đòi lại công bằng cho cháu.”

Bởi vì Lục Minh Bác đang ở đây nên Nam Khuê không tiện nói thẳng.

Nhưng, Vân Thư lại trực tiếp hỏi cô: “Nam Khuê, con nói cho mẹ biết, có phải là bà ta không?”

Nam Khuê lặng lẽ liếc nhìn Lục Minh Bác một cái, Vân Thư trực tiếp cắt ngang cô: “Nhìn ông ấy làm gì? Không cần phải bận tâm gì cả, nói cho mẹ biết là được rồi.”

“Nếu như thật sự là bà ta thì không ai ngăn cản nổi mẹ đâu, dám bắt nạt Niệm Khanh của mẹ, mẹ nhất định phải dạy cho bà ta một bài học.”

Lúc này, Lục Minh Bác ôm Niệm Khanh ngồi lên đùi mình.

Đồng thời nhìn về phía Nam Khuê: “Mẹ chồng con nói đúng, không cần phải để tâm đến ta, nói đúng tình hình thực tế là được.”

Lúc này Nam Khuê mới gật đầu: “Đúng, là bà ta ạ”

“Hôm nay gặp bà ta ở khu vui chơi, bà ta nói rằng Niệm Khanh và Tư Mặc là cháu trai của bà ta nên muốn đem hai đứa nhỏ đi, còn ép chúng con phải đi làm giám định ADN nữa.”

Vân Thư tức giận đập đôi đũa trên tay xuống bàn: “Đúng là hoang đường, cũng không tự soi lại bản thân đi, bà ta thì có tư cách gì mà giám làm vậy chứ.”

“Vậy các con có sao không, có bị ức hiếp không?” Lúc nhìn Nam Khuê lần nữa, giọng nói của bà tràn đầy quan tâm và lo lắng.

Nam Khuê cười nhẹ rồi trả lời: “Mẹ, mẹ yên tâm, con không bị ức hiếp đâu, ngược lại con còn ức hiếp lại bà ta đấy chứ.”

Nghe thấy những lời này, Vân Thư liền cảm thấy hứng thú: “Con đã làm gì?”

“Bởi vì bà ta ra tay muốn giành Niệm Khanh và Tư Mặc đi, hơn nữa còn nhục mạ con, thế nên con đã trực tiếp báo cảnh sát luôn, bây giờ bà ta đang ở trong đồn cảnh sát, nếu như con không hủy kiện thì bà ta có lẽ sẽ phải ở trong đó mấy ngày.”

Vân Thư nghe xong thì cảm thấy dễ chịu cả người.

Trong lòng lại càng sảng khoái hơn.

“Làm tốt lắm, đối phó với loại người như bà ta thì không cần phải khách khí, càng không cần phải nương tay làm gì. Dạy con lâu như vậy rồi, bây giờ cũng coi là học được cách rồi đấy.”

“Mẹ, mẹ yên tâm đi, con sẽ không để bị người khác ức hiếp đâu, con sẽ bảo vệ tốt cho bản thân, cũng sẽ bảo vệ tốt cho Niệm Khanh và Tư Mặc nữa.”

“Ừm, mẹ cảm thấy rất yên tâm.”

Bởi vì Lục Kiến Thành đã đi công tác rồi nên sau khi Nam Khuê đứa hai đứa bé lên giường nghỉ ngơi xong thì cũng nằm đó cùng bọn trẻ luôn.

Từ bảy giờ tối điện thoại của cô đã bắt đầu đổ chuông liên tục.

Không cần xem cũng biết là Quý Dạ Bạch gọi điện đến.

Hạ Nhu bây giờ đang ở trong đồn cảnh sát, nếu như cô không hủy kiện thì sợ rằng bà ta sẽ phải ngủ lại một đêm trong phòng tạm giam.

Còn về sau đó, ít thì bảy ngày, nhiều thì một tháng.

Quý Dạ Bạch tuy rằng có chút quyền lực, nhưng cũng không thể dùng tiền để mua chuộc được.

Nhưng, sau khi ăn tối xong mẹ chồng đã đến hỏi cô Hạ Nhu đang bị giam ở đồn cảnh sát nào.

Chắc là bà đang muốn trả lại một vố cho bà ta.

Trong tình huống này, cho dù Quý Dạ Bạch có nhiều tiền hơn cũng đừng mơ có thể bảo lãnh cho Hạ Nhu ra ngoài được.

Ngày hôm sau, Nam Khuê vừa đi làm.

‘Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.’’

Vừa mới bước vào phòng làm việc thì đã thấy Quý Dạ Bạch mặt mày trắng bệch, tức giận xông đến chỗ cô.

Đồng thời, anh ta túm lấy tay cô: “Nam Khuê, có phải cô đã quá tàn nhẫn rồi không? Cô có biết tối hôm qua mẹ tôi đã phải ở lại một đêm trong phòng tạm giam không? Bà ấy lớn tuổi rồi, sức khỏe cũng không tốt, vậy mà cô lại để bà ấy phải qua đêm ở cái nơi kinh khủng đó.”

“Tôi gọi cho cô nhiều lần như vậy, gửi không biết bao nhiêu video, đừng nói với tôi là cô không nhìn thấy đấy.”

Quý Dạ Bạch tức giận đến mức hai mắt trợn trừng trừng.

Đợi đến khi anh ta phát tiết xong, Nam Khuê liền dùng ánh mắt sắc bén nhìn anh ta: “Ở đây rộng lớn người đông, người qua kẻ lại, bao nhiêu người đang nhìn kìa, Quý Viện giữ lấy tôi như vậy, còn dùng lực với tôi nữa, không được hay cho lắm nhỉ!”

“Nam Khuê?” Quý Dạ Bạch tức đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Cô có cần phải ép người đến vậy không?”

“Quý Viện, tôi nghĩ những lời mà tôi nói lúc nãy đã rất rõ ràng rồi, nếu như anh vẫn không thả tôi ra, tôi sẽ hét lên đấy.”

“Anh là phó viện trưởng của bệnh viện, còn nắm giữ cổ phần nữa, tôi biết anh có quyền nói, các nhân viên trong bệnh cũng không dám bàn tán gì về anh, nhưng giới truyền thông thì không vậy đâu, nếu như bọn họ biết được việc anh quấy rối nhân viên trong bệnh viên của mình giữa thanh thiên bạch nhật, còn có thái độ lên mặt bắt nạt người nữa thì tôi nghĩ bọn họ sẽ vô cùng thích thú với thông tin này đấy!”

“Đầu năm mà, tin tức sốt dẻo như thế này là điều mà mọi người thích xem nhất đấy, nếu như Quý Viện không sợ, vậy đến lúc đó tôi sẽ bảo cánh nhà báo chụp cho anh một bức ảnh thật đẹp để đăng lên đó nhé.”

“Được, cô ác, độc ác lắm!”

Quý Dạ Bạch tức giận đến mức khóe miệng giật giật, bị ép buộc phải thả cô ra.

Được giải thoát, Nam Khuê lắc lắc cách tay để thả lỏng.”

“Mẹ tôi tôi nhất định phải cứu ra ngoài, chúng ta đổi chỗ khác để nói chuyện đi.” Quý Dạ Bạch lại nói.

“Xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, cho dù anh có là phó viện trưởng của bệnh viện này thì cũng không được lấy quyền lực dùng cho việc riêng được. Nếu như Quý Viện thật sự muốn mẹ của anh sớm được ra ngoài thì nên thể hiện chút thành ý đến đi.”

“Có uy hiếp cũng không làm tôi khuất phục đâu.”

Nói xong, Nam Khuê trực tiếp đi vào phòng làm việc.

Vừa mới bước vào bên trong, cô liền bị Đông Họa kéo sang một bên, vô cùng lo lắng hỏi: “Sao rồi? Mình vừa mới tới đã nghe nói rồi, Quý Viện có làm hại cậu không?”

“Yên tâm đi, lần này là anh ta cầu xin mình, anh ta không dám làm gì mình đâu.”

“Ừm, vậy thì tốt rồi, nhưng mấy người lúc nãy đều nói Quý Viện đang vô cùng tức giận, con người anh ta vốn đã có chút sớm nắng chiều mưa, tính tình có lúc còn u ám nữa, cậu vẫn nên cẩn thận chút.”

Sau khi nói chuyện với Đông Họa xong, Nam Khuê liền nhận được cuộc gọi của Lục Kiến Thành.

“Buổi sáng Quý Dạ Bạch có thể sẽ đến tìm em, em nhất định phải bảo vệ tốt cho bản thấy đấy, nếu như không đối phó được thì phải lập tức gọi cho anh.” Anh dặn dò.

Nam Khuê cảm thấy ngạc nhiên: “Sao anh biết?”

“Nhà họ Lục đã gây sức ép cho phía cảnh sát rồi, trừ khi em hủy báo án, nếu không Hạ Nhu sẽ không thể nào được thả ra ngoài. Quý Dạ Bạch bây giờ giống như một con rùa mất đầu vậy, cậu ta nhất định sẽ đi tìm em.”

“Thực ra, tối hôm qua cậu ta đã đi đến nhà họ Lục rồi, chỉ là mẹ đã hạ lệnh nên cậu ta đến cổng cũng không vào được.”

“Thế nên buổi sáng khi em đến bệnh viện, cậu ta nhất định sẽ đến tìm em.”

Nam Khuê cười rồi gật đầu: “Ừm, phân tích rất chu đáo, cũng rất toàn diện, thế nên em vừa mới gặp anh ta rồi.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận