Chương 1175
“Em trai, em đợi đã, để anh gõ cửa thêm lần nữa, có thể là cha mẹ không nghe thấy đó.”
Tiểu Tư Mặc lại gõ cửa một lần nữa, đồng thời nâng cao giọng: “Mẹ ơi, con là Tư Mặc, con và em trai tỉnh dậy rồi, mẹ ở bên trong đó phải không?”
Nam Khuê sững sờ, lập tức hạ thấp giọng rồi đẩy Lục Kiến Thành ra: “Anh mau buông em ra, thật sự là Tư Mặc và Niệm Khanh đấy, hai đứa thức dậy rồi.”
Lục Kiến Thành đột nhiên lại cư xử giống như trẻ con, anh bá đạo ôm lấy cô, không do dự mà từ chối luôn: “Không buông.”
Nam Khuê biết người nào đó có lẽ là đang ghen và làm nũng đây mà.
Lúc này, chỉ có thể thuận theo chiều gió chứ không được phản ngược lại.
Thế là, cô lập tức duỗi tay ra sờ sờ mái tóc của Lục Kiến Thành, giọng nói dịu dàng dỗ dành anh: “Ngoan, anh hiểu chuyện hơn bọn trẻ, hơn nữa, anh là cha mà, Tư Mặc thì khá tự lập nhưng Niệm Khanh rất dính em, nếu như nó thức dậy mà không thấy em thì sẽ khóc bây giờ đấy.”
“Vậy thì cứ để nó khóc đi, tiểu nam tử hán khóc một chút cũng không sao.”
Nghe xong lời này, Nam Khuê liền cảm thấy xót xa.
Đúng vậy, nếu như nó là một cậu bé khỏe mạnh thì tất nhiên sẽ không sao cả.
Nhưng Niệm Khanh không như vậy, cơ thể của cậu bé rất yếu ớt, Nam Khuê từ trước đến nay đều không dám để cho cậu bé khóc hay chịu tủi thân.
Cô vẫn luôn yêu thương cậu bé giống như bảo bối.
Về bệnh tình của Niệm Khanh, Nam Khuê nhìn Lục Kiến Thành một cái rồi im lặng thở dài.
Cô vốn muốn lập tức nói cho anh biết, nhưng anh vừa mới gặp được cô, vừa mới vui vẻ được một chút.
Cô không muốn lập tức dội thẳng cho anh một gáo nước lạnh, ít nhất cứ để anh vui vẻ hai ngày đã.
Cho dù chỉ có hai ngày.
Thì ít nhất trong bốn mươi tám tiếng đồng hồ này, anh đã thật sự vô cùng vui vẻ, không cần phải có một chút gánh nặng hay áp lực nào.
“Dù gì anh cũng là cha của hai đứa, năm năm không gặp, anh không nhớ bọn trẻ sao? Tư Mặc thì anh gặp qua rồi, nhưng Niệm Khanh anh vẫn chưa gặp qua lần nào mà.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!