Chương 412
“Khuê Khuê…” Giọng Lâm Niệm Sơ hạ xuống, đột nhiên trở nên u buồn hiếm thấy thương ngày: “Thật ra tớ và Hoắc Ti Yến không phải kiểu yêu đương bình thường, người ngoài đều nói tớ nhìn trúng quyền thế của anh ấy, anh ấy nhìn trúng sắc đẹp của tớ, cho nên hai người mới phù hợp với nhau. Chỉ sợ ngay cả chính anh ấy cũng cảm thấy như vậy.”
“Dựa vào gia thế của anh ấy, tớ hiểu rõ anh ấy sẽ không lấy tớ, tớ và anh ấy không có tương lai.”
“Vậy cậu yêu anh ta sao?” Nam Khuê hỏi.
Lâm Niệm Sơ ngẩng đầu nhìn bầu trời đầy sao, nhẹ nhàng nói: “Đối với tớ mà nói, trong cuộc sống có rất nhiều ngôi sao, họ tỏa sáng trong đêm tối, nhìn vô cùng xinh đẹp, nhưng chỉ có anh ấy mới là mặt trời của tớ, lúc nào cũng ấm áp chiếu sáng cuộc đời của tớ.”
“Khuê Khuê, tớ không muốn giấu cậu, tớ tìm được người kia rồi.” Đột nhiên Lâm Niệm Sơ nói.
Nam Khuê lập tức xoay qua, ánh mắt khiếp sợ nhìn cô ấy: “Ý của cậu, người đó chính là Hoắc Ti Yến sao?”
“Ừ, chính là anh ấy.”
Nói xong, Lâm Niệm Sơ mở to mắt nói: “Cậu nói xem, trái đất này có phải quá nhỏ rồi không?”
“Đúng vậy, quá nhỏ rồi.”
Nhỏ đến mức cô và Niệm Niệm quanh đi quẩn lại vẫn là một vòng tròn, vẫn là bạn bè tốt của nhau.
Đột nhiên trên trời xuất hiện từng đợt pháo hoa nở rộ, màu xanh, màu hồng, màu vàng, màu lục, từng đóa lại từng đóa, vô cùng xinh đẹp.
Hai người ngồi trên bãi cát, ngẩng đầu ngắm pháo hoa.
“Khuê Khuê, cậu thấy đẹp không?” Lâm Niệm Sơ hỏi.
“Ừ, đẹp.”
Cô cảm thấy màn pháo hoa này phần lớn là do Niệm Niệm đặc biệt chuẩn bị cho cô.
Mục đích là muốn cô quên đi ưu phiền, thoát khỏi đau buồn, vui vẻ tiến về phía trước.
Nhưng ai cũng không đoán được rằng kết thúc hai người đều buồn bã đứng lên.
Buổi tối, họ ngồi uống rượu trên bãi cát, cũng không có đồ ăn, hai người cầm chai bia uống như uống nước, một chai lại một chai.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!