Cảm xúc của Lục Khả Tình sụp đổ, cô ấy nhào tới trong ngực của Hạ An Nhiên.
“Vốn dĩ chị muốn nói chuyện chia tay nhẹ nhàng với anh ấy, nhưng khi chị vừa nói ra khỏi miệng, thì anh ấy lập tức hành hung chị, nói rằng cả đời này sẽ không bao giờ để chị rời xa anh ấy …”
Hạ An Nhiên tức giận đùng đùng, cô muốn đi ra ngoài: “Anh ta đang ở đâu? Em đi tìm anh ta! Không thể để cho chị tiếp tục ở bên cạnh tên điên này!”
Lục Khả Tình kéo Hạ An Nhiên đang chạy ra bên ngoài, “Anh ấy gặp chuyện không vui, bây giờ anh ấy rất cáu kỉnh, nếu em đi tìm anh ấy, chị lo là anh ấy sẽ gây bất lợi cho
em!”
Hạ An Nhiên: “Nhưng em cũng không thể mặc cho chị bị anh ta đánh?”
Nước mắt của Lục Khả Tình lập tức ào ạt chảy xuống, “Chị đã nghĩ kỹ rồi, mấy ngày nữa chị dự định lén ra nước ngoài, chị muốn cách xa nơi này, đến nước ngoài và làm lại từ đầu.”
Giọng điệu của Hạ An Nhiên hơi dừng lại, “Rời đi?”
Lục Khả Tình cố gắng nặn ra một nụ cười, “Đúng vậy, giống như khi chúng ta trốn khỏi trại trẻ mồ côi.”
Hạ An Nhiên khẽ căn môi.
Lúc đó tuổi còn nhỏ, không còn cách nào nên bọn họ chỉ có thể lựa chọn cách chạy trốn.
Nhưng bây giờ cô đã có cách đối phó với Giang Thụy Đình.
Hạ An Nhiên nắm lấy tay của Lục Khả Tình, “Hãy giao Giang Thụy Đình cho em, em nhất định sẽ giúp chị rời khỏi anh ta!”
Lục Khả Tình buồn tẻ nói: “Nhưng chị không muốn bởi vì chuyện của chị, mà lại khiến em đi làm phiền cậu cả Lăng… Ngoài miệng thì người đàn ông sẽ nói là không sợ chuyện phiền toái của người phụ nữ, nhưng em đã làm phiền anh ấy rất nhiều, nhất định là ít nhiều gì anh ấy cũng sẽ có ý kiến đối với em, sẽ cảm thấy em thích gây chuyện phiền phức.”
Hạ An Nhiên hừ một tiếng, “Anh ấy dám!”
Lục Khả Tình cốc nhẹ đầu của Hạ An Nhiên, “Cậu cả Lăng có thể dung túng cho tính tùy hứng của em, chứng tỏ là anh ấy thật sự để ý đến em, hai người trải qua cuộc sống hạnh phúc của hai người là được rồi… Chị không muốn để cho cậu cả Lăng cảm thấy những người ở bên cạnh em không đáng tin, ngược lại còn liên lụy đến em.”
Hạ An Nhiên nhất thời cứng họng.
Nói trắng ra là Lục Khả Tình không muốn gây phiền phức cho cô, cho nên cô ẩy mới chịu đựng mọi chuyện.
Giống như khi ở trong cô nhi viện.
Rõ ràng là những đứa trẻ xấu xa kia cũng đối xử với cô ấy tồi tệ như vậy, nhưng cô ấy đều lựa chọn cách chịu đựng một mình, gánh vác một mình, chưa từng nói cho cô biết.
Hạ An Nhiên nắm chặt lấy bàn tay của Lục Khả Tình, “Bây giờ em thật sự có thể bảo vệ chị!”
Lục Khả Tình lắc đầu từ chối ý tốt của cô, “Chị lén rời đi là có thể giải quyết tất cả vấn đề, thì tại sao còn phải làm lớn chuyện?
Hôm nay chị tìm em tới đây là muốn nói cho
em biết chị sắp rời đi, để tránh cho em bỗng nhiên không liên lạc được với chị thì sẽ lo lắng.”
Hạ An Nhiên thấy rằng Lục Khả Tình đã hạ quyết tâm muốn rời đi.
Mà rời khỏi thành phố Lô Hải, đến một nơi khác để bắt đầu một cuộc sống mới, có lẽ đối với cô ấy mà nói sẽ tốt hơn.
Chỉ là, nhìn Lục Khả Tình bị thương khắp người, Hạ An Nhiên vẫn tức giận, “Em không thể bỏ qua cho Giang Thụy Đình!”
Lục Khả Tình thở dài thườn thượt, “Thật ra thì anh ấy cũng không được như ý, ông chủ Giang vẫn luôn không yên tâm giao chuyện làm ăn cho anh ấy, đều giao cho chú Khâu xử lý… Mà lần này dường như chú Khâu gây
ra chuyện lớn, cha anh ấy yêu cầu anh ấy nhất định phải xử lý xong chuyện này, nếu như anh ấy không xử lý tốt, có thể tình hình của anh ấy sẽ càng bết bát hơn, cho nên anh ấy cảm thấy áp lực rất lớn.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!