Không khí trong phòng trở nên vô cùng nghiêm túc.
Qua một lúc lâu, cuối cùng Phó Tân cũng bắt mạch xong.
Đối mặt với ánh mắt hốt hoảng của Hạ An Nhiên, Phó Tân cân nhắc trong chốc lát, nói: “Chị dâu, sau khi mang thai không được quá lo lắng và căng thẳng, chị phải điều dưỡng nghỉ ngơi thật tốt, tôi sẽ kê đơn thuốc dưỡng thần cho chị.”
Đôi mắt trăng lưỡi liềm của Hạ An Nhiên chớp chớp, “Ý là nhóc con không sao, chỉ là tôi có vấn đề mà thôi?”
Phó Tân:”…”
Lời nói của anh ta, còn có thể hiểu như vậy sao?
Phó Tân có biểu cảm như một ông cụ đang nhìn điện thoại di động,”… Gần giống như vậy, chị dâu chị hãy nghỉ ngơi nhiều hơn và bồi dưỡng bản thân thật tốt là được!”
Hạ An Nhiên thở phào nhẹ nhõm, “Nhóc con không sao là được rồi.”
Đối với suy nghĩ quái lạ của Hạ An Nhiên, Phó Tân không thể không sửa lại, “Chị dâu, năng lực hiểu của chị hơi có vấn đề, bây giờ chị có liên kết chặt chẽ với thai nhi, không chỉ nó không sao, mà ngay cả chị cũng phải không sao!”
Hạ An Nhiên suy nghĩ một lát, gật đầu, “Anh nói đúng!”
Phó Tân:”…”
Tại sao anh ta có cảm giác Tú tài gặp binh*?
*khi một người tú tài gặp một người kiêu ngạo và vô lý, cho dù anh ta nói chuyện hợp lý đến đâu, thì anh ta cũng không thể nói chuyện với người kia, khó giao tiếp một cách thân thiện với nhau.
Mà sau khi Lăng Mặc nhìn thấy mèo hoang nhỏ đã thả lỏng thi anh lập tức lộ ra vẻ mệt mỏi, anh không hề lưu tình đuổi bác sĩ đi, “Cậu kê toa thuốc đi, tôi bảo Tôn quản gia bắt đầu sắc thuốc.”
Phó Tân:”…”
Thật sự không hỗ là hai vợ chồng!
Hôm nay anh ta đột nhiên gặp phải hai người bất cần không nói phải trái!
Lăng Mặc và Phó Tân cùng nhau rời khỏi phòng.
Đến bên ngoài, Lăng Mặc hỏi anh ta bằng giọng điệu rất nghiêm trọng: “Thật sự không có chuyện gì sao?”
Phó Tân khai báo đúng sự thật, “Mặc dù thai nhi không sao, nhưng tôi cảm thấy trạng thái của chị dâu có cái gì đó không đúng, cảm xúc là căng thẳng, mạch tượng rất hỗn loạn, tâm trạng cực kỳ bất an.”
Lăng Mặc trầm giọng nói: “Hôm nay gặp phải một số chuyện.”
Phó Tân tò mò muốn nói chuyện phiếm, “Rốt cuộc là gặp phải chuyện gì?”
Lăng Mặc lạnh lùng liếc nhìn anh ta, rõ ràng là anh không muốn nói.
Phó Tân bày ra phong thái của một bác sĩ, “Lão đại, anh nói cho tôi biết tình hình cụ thể một cách rõ ràng cặn kẽ, thì tôi mới có thể hốt thuốc đúng bệnh, anh không hy vọng tôi kê toa bậy bạ, đúng không?”
Mặc dù Lăng Mặc biết thật ra là Phó Tân muốn tám chuyện quấy phá, nhưng anh vẫn cầm điện thoại ra, phát đoạn video do mèo hoang nhỏ ghi lại cho Phó Tân xem.
Vốn dĩ Phó Tân chỉ là tò mò một cách đơn thuần.
Nhưng sau khi xem video, sắc mặt của anh ta dần dần thay đổi.
Đặc biệt là phía sau, hình ảnh Giang Thụy Đình giơ tay chém dao xuống để giết người, cùng với hình ảnh cuối cùng, hình ảnh cái đầu máu chảy xối xả bay thẳng vào video…
Phó Tân bị kinh sợ phát ra tiếng “Mẹ kiếp”.
Phó Tân bị dọa đến ngây ngốc, hơi thở lộn xộn hỏi: “Video này ở đâu ra? Sao Giang
Thụy Đình lại độc ác tàn nhẫn như vậy!”
Lăng Mặc trầm giọng nói: “Video này là do em ấy quay lại.”
Phó Tân giật mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!