Hạ An Nhiên:
Ban đầu nghĩ người mà Duẫn Giai Bội dựa vào đến rồi, có thể sẽ so xuất thân, so thẻ
VIP . . .
Cô vẫn đang suy nghĩ xem, có nên tiếp tục đóng cửa để Bùi Kì đi, hay là đem Lăng Mặc đến đây.
Nhưng không ngờ rằng người ta càng trực tiếp hơn, mới bắt đầu đã ném tiền.
Bùi Kì bày ra dáng vẻ giàu sang phú quý không thể lay chuyển, “Một vạn tệ liền muốn chúng tôi nhường bộ váy này, thật nực cười!”
Minh Sương nói không chút do dự: “Vậy thì mười vạn.”
Duẫn Giai Bội đang trốn sau lưng Minh Sương, cũng hoảng sợ trước dáng vẻ ném tiền này.
Giá của chiếc váy này thậm chí không đến mười vạn!
Nhưng người ta đã ném mười vạn ra ngoài như một cơn mưa phùn.
Chẳng trách mọi người đều nói Minh Sương có tiền có xuất thân, những người trong trường thực sự không nói dối cô ẩy!
Cô nhất định phải ôm chặt đùi của Minh Sương!
Mà Hạ An Nhiên đối mặt với dáng vẻ ném tiền của đối phương, cười nhẹ, “Nếu cô đã nhất định phải thắng như vậy, tôi sẽ nhường cho cô!”
Bùi Kì quay đầu nhìn Hạ An Nhiên không tin nổi, “Quần áo của cô rất hợp với cô, tại sao cô lại nhường nó? Cô là người thiếu tiền sao?
Hạ An Nhiên thực tế chân tình gật đầu: “Thiếu!”
Bùi Kì nghiến răng,”… Diêm Vương sống đâu, không cho tiền cô sao?”
Hạ An Nhiên càng đau khổ nói: “Anh ấy nghèo!”
Bùi Kì: “
Diêm Vương sống lại có thể nghèo! Vậy trên thế giới này ai mới là người có tiền?
Hạ An Nhiên vỗ vỗ vai Bùi Ki, “Chỉ là một bộ quần áo mà thôi, nhường cho người ta còn có thể kiếm tiền, mừng rơn!”
Bùi Kì:
Cô bạn thân này thật quá thô lỗ, cô có thể làm mất không?
Mà Hạ An Nhiên người quá thô lỗ, đã lấy điện thoại ra, nhìn qua Minh Sương, “Bây giờ liền thanh toán, tôi đợi thanh toán rồi tôi cở bộ váy này.”
Sau đó . . .
Với Bùi Kì, Duẫn Giai Bội, cùng với hai hướng dẫn mua hàng sắc mặt có chút phức tạp, hai người đã hoàn thành giao dịch.
Hạ An Nhiên nhìn thấy một vạn đã đến tài khoản, vuốt vuốt điện thoại, tâm trạng rất tốt nói: “Vậy tôi sẽ lần nữa thay bộ quần áo khác!”
Cô lấy một chiếc váy không tay kiểu cổ điển màu đen mà Duẫn Giai Bội vừa nãy không thích, bước vào phòng thay đồ.
Duẫn Giai Bội nghĩ đến chiếc váy chiếc đấu của cô đã đến tay, tâm trạng rất vui vẻ.
Nhìn Minh Sương đầy biết ơn, “Thật sự rất cảm ơn đàn chị, nếu không em sẽ bị bắt nạt đến chết.”
Minh Sương không lưu tâm, “Chúng tôi là bạn cùng trường, cô gặp rắc rối, tôi đi ngang qua nhìn thấy, giúp bạn một tay là nên thôi.”
Duẫn Giai Bội nhìn Minh Sương đang lạnh như băng, chủ động mời:” Đàn chị, em mời chị đi ăn trưa!”
Minh Sương lạnh lùng từ chối, “Không cần đâu, tôi còn có việc phải làm.”
Ngay khi cô chuẩn bị rời đi, Hạ An Nhiên vừa thay quần áo xong liền đi ra.
Nếu như nói chiếc váy đỏ lệch vai trước đây, rất kinh ngạc với Bùi Kì.
Vậy thi chiếc váy không tay kiểu cổ điển màu đen này, càng có ý vị, càng làm mọi người kinh ngạc.
Chiếc váy này tôn lên vóc dáng xinh đẹp của Hạ An Nhiên, phác hoạ cực kỳ hoàn hảo, so với lúc nãy càng khiến người khác đau tim.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!