Tác giả: Ninh Hải
Thể loại: Ngôn tình, sủng, ngược
Lễ kỷ niệm của Lăng Thị là sự kiện cấp cao nhất trong năm của tập đoắn.
Tiệc kỷ niệm năm nay được tổ chức tại một khách sạn nghỉ dưỡng của Lăng Thị.
Những người có thể tham dự bữa tiệc kỷ niệm này đều là nhóm cấp cao của Lăng Thị, cũng như các thành viên của gia đình Hoa Hạ.
Bất cứ ai đến đây, đều là người có vai vế trong xã hội.
Và ngày kỷ niệm hôm nay, nồng đậm mùi máu tanh hơn trước.
Sau tai nạn của Lăng Mặc, bác cả và bác thứ đều đang tranh giành vị trí người phụ trách.
Gia đình bác cả đã lôi kéo được nhiều quan chứ cấp cao trong Lăng Thị, không ít người muốn ủng hộ.
Lúc này, Lăng Minh Chí đang bị một đám người vậy quanh, hiển nhiên bọn họ đều là người ủng hộ ông ta, những người ủng hộ đó đều đang tâng bốc ông ta, thuận tiện nghĩ đến tương lai đầy hứa hẹn.
Khi Lăng Minh Chí đang tự hào, trợ lý đến gần và nói nhỏ: “Lễ kỷ niệm sắp bắt đầu, nhưng bắc thứ vẫn chưa đến.”
Lăng Minh Chỉ nghe xong, cau mày khịt mũi, “Lại đang chơi trò gì vậy?”
Lăng Minh Chi biết rõ tham vọng của bác thứ, nhất định sẽ không bỏ lỡ ngày kỉ niệm, nhưng sao bây giờ vẫn chưa đến đây, thẩm xuýt xoa không biết chơi trò gì đây.
Lặng Minh Chí lập tức hạ lệnh, “Để MC tuyên bố bắt đầu yến tiệc trước, tôi lập tức đi phát biểu khai mạc…
Đến lúc đó, cho dù muốn chơi trò gì cũng đã muộn.
Thường thì diễn văn khai mạc lễ kỷ niệm là do người nắm quyền Lăng Thị đọc, hôm nay là người đầu tiên phát biểu, mọi người chắc cũng biết đây là tín hiệu gì.
Trợ lí nghe vậy lập tức đi tìm MC Sau một lúc, MC bước ra sân khấu giữa với một nụ cười với khuôn mặt tràn đầy cảm xúc, anh ta nói rằng bữa tiệc bắt đầu.
Lăng Minh Chí chỉnh tề, khi chuẩn bị lên sân khấu, cách đó không xa có động tĩnh gì đó.
Lăng Minh Chí nhưởng mày nhìn sang, thì bác thứ Lăng Minh Hải xuất hiện.
Hơn nữa, còn dẫn theo một người, người này Lăng Minh Chí biết, anh ta là con cháu của một gia tộc giàu có bậc nhất Bắc Kinh, hậu duệ của nhà họ Hà, và người ta đồn đại anh ta là người thừa kế tiếp theo của Hà gia.
Hà Ngạn là một người đàn ông trung niên khoảng ngoài bốn mươi tuổi, trên người mang hơi thở uy nghiêm, khi xuất hiện, mọi người trong phòng đều tập tức nhìn theo.
Hà Ngạn là người thừa kế tiếp theo của dòng họ Hà.
Vị trí của vô cùng là tuyệt vời, Ai có thể bỏ qua mà không muốn nịnh bợ chứ?
Sau khi Hà Ngạn đến, anh ta uy nghiêm nói: “Bữa tiệc đã bắt đầu chưa?
Tôi nhớ, hàng năm khi bắt đầu, người phụ trách sẽ có bài phát biểu.”
Sau đó, anh ta nhìn thật sâu Lăng Minh Hải khiêm tồn, ” Anh không lên sân khấu nói vãi câu sao?”
Lăng Minh Chí mặt mày tối sầm lại khi nghe những lời đó, ông ta vốn nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội thu phục được nhiều thành viên cấp cao của Lăng Thị như vậy, hôm nay phải là người đứng lên phát biểu.
Lăng Minh Hải đã ngấm ngầm tìm con trai của một gia tộc lớn hàng đầu để đến giúp đỡ, người đó nói điều này thì những người có mặt ở đây ai dám phản bác lại?
Không có ai có vị trí đứng hơn anh ta Lăng Minh Chí, người duy nhất có đủ tư cách để phản bác, không dễ gì bác bỏ.
Người tới là khách, nếu từ chối sẽ khiến mọi người cảm thấy lỗ mãng và vô lý, thậm chí Hà Ngạn sẽ cảm thấy bị xúc phạm.
Và lễ kỷ niệm chắc chắn sẽ lộn xộn, gây ra những trò cười, và cuối cùng Lăng Minh Chí sẽ là mục tiêu để mọi người chỉ trích.
Lăng Minh Chi thực sự bội phục Lăng Minh Hải, tìm ra một chỗ dựa chắc chắn như vậy.
Ngay khi ánh mắt của Lăng Minh Chí rất dữ dội, khi Lăng Minh Hải lịch sự chuẩn bị sân khấu để phát biểu, thì ở cửa lại có một sự kiện khác, còn lớn hơn cả sự xuất hiện của Hà Ngạn.
Mọi người đều hướng về phía cánh cửa.
Nhìn thấy hai người bước hội trường, người đàn ông cao lớn, lạnh lũng kia không phải là Lăng Mặc cựu lãnh đạo của tập đoàn Lăng Thị sao!
Ô, không, Lăng Thị vẫn chưa thay đổi người cầm quyền.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!