Đối mặt với một người biết rõ mọi chuyện về anh ta, thì sao cố Ngôn Duy có thể tùy tiện tin lời của đối phương?
Cố Ngôn Duy trầm giọng nói: “Tôi không cần ai giúp đỡ!”
Người đàn ông kia mỉm cười, “Sự thật chứng minh, kế hoạch bố trí trước đây của anh hoàn toàn không có hiệu quả, nếu đã như vậy thì tại sao anh lại không thể tin tưởng tôi? Ha ha, chẳng lẽ anh muốn làm con chó chết chủ mãi sao?”
Các từ “Con chó chết chủ” này đã hoàn toàn kích thích Cố Ngôn Duy, anh ta trực tiếp chối bỏ: “Tôi không phải!”
Trong lời nói của người đàn ông lộ ra một vẻ hài hước, “Bị cha mẹ ruột của anh làm bia đỡ đạn ném ra ngoài, bị gia tộc trực tiếp gạch tên… Anh còn nói là anh không phải?”
Cố Ngôn Duy siết chặt bàn tay.
Người đàn ông nói tiếp: “Hơn nữa, mặc dù ban đầu anh chỉ coi Hạ An Nhiên là người đạt được mục tiêu của anh, nhưng anh đã theo đuổi cô ấy mấy năm, lẽ nào anh thật sự không hề có bất kỳ tình cảm nào đối với cô ấy hay sao? Rõ ràng đó là ngọc thô chưa được mài dũa do anh phát hiện ra, nhưng miếng ngọc thô chưa được mài dũa kia lại ghét bỏ anh, trực tiếp tìm một chủ nhân tốt hơn anh, trong lòng anh không hề cảm thấy khó chịu sao?”
Sắc mặt của Cố Ngôn Duy càng ngày càng
khó coi.
Lúc đầu anh ta yêu thích Hạ An Nhiên, mặc dù đó là vì tài năng của cô.
Nhưng từ lâu, cố Ngôn Duy đã bất giác xem đối phương là vật phẩm riêng của mình.
Nhưng vật phẩm riêng này lại phản bội anh ta và ở cùng một người đàn ông khác.
Sao anh ta có thể dễ chịu?
Nhưng bởi vì đối phương là Lăng Mặc, nên Cố Ngôn Duy chỉ có thể nhịn.
Cũng còn phải nói với Hạ An Nhiên một câu, “Chúc cô hạnh phúc!”
Bây giờ bởi vì kế hoạch của cố Ngôn Duy
hoàn toàn tan biến, nên tâm lý của anh ta đã trở nên vặn vẹo méo mó.
Những lời nói của người đàn ông này đã đập vào trái tim anh ta từng chữ một.
Cuối cùng, người đàn ông kia lại phát ra lời cám dỗ linh hồn trí mạng nhất, “Tôi không chỉ có thể giúp anh giẫm đạp nhà họ cố ở dưới chân, mà tôi còn có thể khiến ngọc thô chưa được mài dũa của anh lại trở về bên cạnh anh một lần nữa!”
Một khi Hạ An Nhiên bước vào việc thí nghiệm, thì cô sẽ quên mất thời gian.
Cho đến khi cánh cửa phòng thí nghiệm được người khác mở ra.
Hạ An Nhiên nghe thấy tiếng động, cô nhìn về phía cửa, cô chỉ thấy Lăng Mặc đang đứng cách đó không xa.
Hạ An Nhiên thả tay xuống, gần như cô đã hoàn thành công việc, nhưng cô cố ý làm ra vẻ mặt dữ tợn, khí thế hung hăng chạy tới, chất vấn: “Làm sao anh có chìa khóa phòng thí nghiệm của em?”
“Anh là Boss lớn nhất của viện nghiên cứu, có được chìa khóa phòng thí nghiệm của em
là điều rất bình thường, đúng không?” Anh bước một bước đến gần Hạ An Nhiên, ung dung nói: “Hơn nữa, chồng có chìa khóa phòng thí nghiệm của vợ, là chuyện hợp tình hợp lý, đúng không?”
Hạ An Nhiên:
Tên cẩu đàn ông này đúng là một tiểu vương tử chuyên nói lý lẽ sai trái!
“Nhưng bây giờ em không phải là thuộc hạ của anh! Hơn nữa, nếu anh vào trong lúc em làm thí nghiệm, hừ, em nghiêm trọng nghi ngờ anh muốn lấy trộm dự án của em!” Lúc hai người đang nói chuyện, Hạ An Nhiên chống tay lên hông, cô ngẩng đầu kiêu ngạo, “Đây là anh đang xâm phạm quyền lợi nghiêm trọng, anh phải bồi thường!”
Lăng Mặc bật cười, môi mỏng khẽ mấp máy, “Vợ muốn anh bồi thường như thế nào? Bồi thường thịt nhé?”
Hạ An Nhiên:
Cô đang nghiêm túc nói chuyện làm ăn, nhưng người đàn ông này lại nói đến chuyện trên giường!
Hạ An Nhiên liếc nhìn thân hình cao lớn thẳng tắp của Lăng Mặc từ trên xuống dưới,
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!