A Tú nhìn thấy Hạ An Nhiên muốn báo cành sát, bà ta vô thức ngán cản, “Không được!”
Hạ An Nhiên tò mò, “Sao lại không được? Không phải bà thề sẽ bắt tôi tra hỏi hay sao? Tôi là kẻ ác đánh con gái của bà ngất xỉu, chuyện này không nhờ cảnh sát tới xử lý, thì chẳng lẽ còn có thể âm thầm xử lý hay sao?”
A Tú nghĩa chính ngôn từ đưa ra lý do, “Dù sao thì tôi cũng là người đã từng hầu hạ bà cụ, cô có thể làm ra chuyện tổn hại danh dự của nhà họ Láng nhưng tôi không làm được.”
Hạ An Nhiên bật cười, “Bà đúng là một người hầu trung thành!”
A Tú vồ cùng đau đớn quát mắng: “Cô chỉ là một người mới đến nhà họ Láng chưa được nửa nám, đương nhiên là cô không thèm đế ý đến nhà họ Làng, tôi khác với cồ, tôi luôn lo nghĩ cho nhà họ Làng.”
Hạ An Nhiên:”…”
Chẳng lẽ những lời cô nói lúc nãy, đối phương không thể nghe ra là ý tốt hay là ý xấu?
Nhưng người ta lại vô sỉ cho rằng câu nói kia của cô là đang khen bà ta, bà ta còn muốn nghĩ cách xỉ vả cô!
Mạnh Lệ và người mẹ của cô ta, thật sự là người có nảng lực kém gặp người có năng lực tốt.
Thậm chí ngay cả má Lưu và cô, cũng phải nhượng bộ rất nhiều.
Lúc Hạ An Nhiên đang im lặng, A Tú lại dùng ánh mắt đau khổ nhìn chằm chằm vào cô, “Mợ chủ, tôi không muốn nhắc tới bất kỳ chuyện gì của trước kia, tôi chỉ muốn biết, có phải cô dùng gậy đánh ngã con gái của tôi hay không?”
Hạ An Nhiên nhún vai, “Thật sự không phải!”
A Tú cười nhạt, “Chẳng lẽ là do đầu óc của con gái nhà tôi, con bé chủ động chạy tới dưới cây gặy rồi bị đánh ngất xìu? Mợ chủ, người đang làm trời đang nhìn, bây giờ nhân chửng vật chứng cũng đã lấy được, cô còn muốn chối?”
Hạ An Nhiên:”…”
“Nếu như cô đã làm ra chuyện độc ác như dùng gậy đánh người, thì có phải là cô nên cho Mạnh Lệ nhà chúng tôi một lời giải thích hay không?” ATú tủi thân lại nghẹn ngào, “Điều tồi muốn cũng khồng phải là quá nhiều, chì cần một
câu xin lỗi của mợ chủ, với tư cách là một người làm nhỏ bé như tôi, tôi đương nhiên sẽ không hề so đo, tôi sẽ xem như con gái nhà chúng tôi xui xẻo mà thôi.”
Hạ An Nhiên hơi bất ngờ.
A Tú kéo bà cụ tới, lúc nãy còn nói nhiều lời như vậy, cuối cùng bà ta chỉ muốn một câu xin lỗi của mình thôi sao?
Chỉ cần một câu nói là không hề truy cứu bất kỳ điều gì? Sau đó lỗ tai của cô có thề sạch sẽ và không bị làm phiền hay không?
Hạ An Nhiên há miệng, cuối cùng cô đặc biệt vô tội tỏ thái độ,”… Tôi từ chối!”
A Tú ngạc nhiên nhìn Hạ An Nhiên lại không làm theo lẽ thường.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!