Độc Phong bị bắt.
Mặc dù mọi người đều biết, muốn tìm hiểu nguồn gốc, do đỏ điều tra thành viên khác có chút khó khăn.
Nhưng không ngờ rằng sau khi hai thành viên của Độc Phong tỉnh dậy, nhất là khi biết rằng giờ đây chúng đang nằm trong tay của Diêm Vương sống, cả hai đều làm một việc – tự sát.
Khi Độc Phong bị bắt, rõ ràng đã kiểm tra chi tiết cơ thế chúng, để đảm bảo rằng chúng không có túi độc nào trên người, và tập trung kiểm tra bên trong miệng của chúng.
Nhưng lần này túi độc không phải ở trong miệng, mà là ở bên trong tai.
Đến mức cả hai người thông qua tiếng nồ, đập túi độc vào bên trong tai, mọi người đều bất lực đề cứu nó.
Cứ như vậy nhìn chằm chằm, hai thành viên cùa Độc Phong vừa bị bắt, chết trước mặt bọn họ.
Sau khi Lăng Mặc biết được tình hình, nhanh chóng đến vị trí của cuộc thẩm vấn bí mật.
Vị trí này rất là đặc biệt.
Sau khi vào đây, tất cả các tin nhắn điện tử sẽ bị chặn.
Vì vậy, điện thoại di động của Làng Mặc tự nhiên không nhận được cuộc gọi nào.
Sắc mặt Thu Tử Châu trông cực kì khó coi, giải thích tình hình cho Làng Mặc, “Tồi thực sự khồng ngờ rằng, sẽ có túi độc bên trong tai bọn chúng … Bây giờ manh mối của các thành viên khác của Độc Phong đã bị cắt đứt.”
Ban đầu còn nghĩ rằng, cuối cùng cũng có cơ hội tiêu diệt Độc Phong.
Nhưng có một sự cố lớn như vậy …
Lăng Mặc sau khi im lặng một lúc, hỏi: “”Thiết bị liên lạc của bọn chúng đâu?”
Vẻ mặt của Thu Tử Châu càng thêm khó coi, “Hai chiếc đồng hồ liên lạc đó đã bị đập vỡ, cản bản không thể sửa chữa.”
Cho dù là người đàn ông mặt vuông, hay người đàn ông có râu quai nón . . .
Bọn họ sau khi nhận ra mối nguy hiểm, liền biết rằng cần phải phá hủy thiết bị liên lạc của họ với các thành viên khác của Độc Phong.
Sau khi ngưòi đàn ông có khuôn mặt vuông có biểu hiện ngộ độc, anh ta đã không chút do dự đập vỡ chiếc đồng hồ liên lạc.
Sau khi người đàn ông cỏ râu quai nón nhận ra rằng anh ta không đỡ được Mông Bạch, cũng phá hủy chiếc đồng hồ liên lạc trên tay anh.
Cho nên sau khi bọn họ chết, tất cả các manh mối, đều đã bị gián đoạn.
Khóe miệng Láng Mặc chùng xuống, ánh mắt nặng nề nói, “Ngay cả khi bọn họ chết và thiết bị liên lạc bị phá hủy, nhưng Thu Tử Bạch đã theo dõi họ suốt, ở đó chắc chắn có một số manh mối.”
Thu Tử Châu gật đầu, “Bây giờ chúng ta chỉ có thề xem ở phía em ấy cỏ manh mối hay không.” Anh ngẩng đầu lên nhìn Lăng Mặc lần nữa, trong lòng có chút cảm khái, “Chỉ là, tôi thật sự khó hiểu, thằng nhỏ nhà tôi lại quen chị dâu, mà mối quan hệ của bọn họ không phải là bình thường.”
Lăng Mặc nhìn Thu Tử Châu, dặn dò từng chũ’ một: “Nhân
tiện, anh cũng có thể làm rõ vấn đề này.”
Thu Tử Châu: . .”
Anh chỉ lỡ miệng nói một câu, sao lại trở thành nhiệm vụ của anh rồi?
Thu Tử Châu không khỏi thì thào nói: “Sao anh không hỏi thẳng chị dâu, như vậy không phải trực tiếp hơn sao?”
Lăng Mặc lạnh lùng liếc nhìn Thu Tử Châu.
Thu Tử Châu biết điều im lặng.
Không hiểu sao sau khi chị dâu bị Độc Phong bắt cóc, tâm trạng của lão đại đặc biệt không tốt, cử như có thể án tươi
nuốt sống mọi người mọi lúc mọi nơi, có chút đáng sợ.
Anh thân là một cậu bé ngoan, vẫn là nên nghe lời.
Thu Tử Châu nói một cách yếu ớt, “Vậy tôi sẽ đi gặp thằng nhỏ nhà tôi trước, xem có thể đào được thứ gì từ miệng nó hay không.”
Sau khi Thu Tử Châu rời đi, Lãng Mặc lặng lẽ ngồi trên ghế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!