Thùng rác ở nhà bếp đã được phân loại.
Nhưng không có quá nhiều rác trong thùng rác có thề tái chế, mà lúc này giấy gói thuốc đang nằm yên lặng ở bên trong.
Hạ An Nhiên có thể ngửi thấy mùi thuốc đồng y nhàn nhạt trên gói thuốc.
Dường như mùi này không phải là một vấn đề quá lớn.
Chỉ là, bên trong gói thuốc có một ít cặn bột màu vàng nhạt còn sót lại, rõ ràng điều này đã khiến cho Hạ An Nhiên cảm thấy hơi kỳ quái.
Theo cách luyện tập của ồng cụ, cho dù một số loại thảo mộc được nghiền thành bột mịn, nhưng cô cũng có thể phân biệt được một hai loại thông qua mắt thường.
Rõ ràng là phần bột còn sót lại hơi bất ổn!
Hạ An Nhiên dùng móng tay lặng lẽ nhặt cặn bã ra ngoài, sau đó cô đứng dậy và nói với ba đầu bếp: “Các người chuẩn bị trước cho tôi một bộ nguyên liệu mới, tôi đến phòng rửa tay, tôi sẽ quay lại ngay lập tức.”
Đến phòng vệ sinh ỏ’ tầng một.
Hạ An Nhiên nếm thử cặn thuốc còn sót lại trên móng tay.
Sau khi nếm thử, cô đã xác định có xạ hương ỏ’ trong đó!
Hạ An Nhiên nhanh chóng ói cặn thuốc ở trong miệng ra và lau miệng, sau đỏ sắc mặt của cô dần dần trở nên nghiêm trọng.
Vốn dĩ cô đang nghi ngờ, có lẽ người bỏ xạ hương vào lần này là người ở bên trong phòng bếp, cho nên cô đã nhìn chằm chằm vào những đầu bếp đã tiếp xúc với nồi đất.
Nhưng điều duy nhắt khiến cô không ngờ, đó là có lẽ xạ hương này đã bị người ta bỏ vào trong thuốc bồ.
Cán cứ vào video giám sát và điều khiển, gói thuốc này được chính tay Tôn quản gia đặt ở trong phòng bếp, sau đó không ai động vào gói thuốc ngoại trừ đầu bếp đã đổ hết túi thuốc vào trong nồi đất.
Cho nên…
Rất có thẻ là trên đường Tôn quản gia mang gói thuốc bồ
vào phòng bếp, thì đã bị người khác động tay chân vào?
Sau khi nghĩ tới đây, Hạ An Nhiên bình tĩnh đi tìm Tôn quản gia.
Tôn quản gia nhìn Hạ An Nhiên vốn nên ở trong phòng bếp, nhưng cô lại đột nhiên chạy tới phía sau mình, ông ấy hơi khó hiểu, “Mợ chủ, có chuyện gì không?”
Hạ An Nhiên đỏ mặt, ngượng ngùng hỏi: “Lúc nãy chú đã nói, thuốc bổ của hồm nay là do Láng Mặc đặc biệt bảo Phó Tân chế biến thành thuốc, sau đó anh ấy lại bảo người khác đặc biệt hầm cho tôi, cỏ phải là chú giúp tôi kéo giá trị yêu thích của Láng Mặc hay không… Anh ấy đâu biết cách yêu thương người khác.”
Lúc này, thái độ lời nói của cô giống như là cô gái nhỏ đang làm nũng.
Tôn quản gia thề thốt đảm bảo, “Thật sự không phải tôi! Lần này cuối cùng cậu chủ cũng đã thông suốt rồi, cậu ấy đã biết yêu thương mợ chủ, hơn nữa sau khi cậu ấy đưa gói thuốc này cho tôi, cậu ấy còn đặc biệt dặn dò, nhất định phải nấu canh thật ngon, để cho cô uống vào sáng sớm… Sau khi tôi nhận lấy gói thuốc kia, tôi lập tức đưa đến phòng bếp.”
Hạ An Nhiên truy hỏi một câu, “Trực tiếp đưa đến phòng bếp? Nửa đường không hề xảy ra bất kỳ tình huống bất ngờ nào hay sao?”
Tôn quản gia gật đầu, “Hôm qua cậu chủ đi tìm tôi vào lúc rạng sáng, sau khi tôi mang gói thuốc đó đến phòng bếp thì tôi lập tức đi ngủ, chưa từng xảy ra chuyện bất ngờ gì.”
Chuyện này chứng tỏ nửa đường không hề có người táy máy tay chân.
Như vậy, có lẽ vấn đề xạ hương lần này không phải là do kẻ gian ở bên trong, nguồn gốc của vấn đề rất có thế nằm ở phía Phó Tân.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!