Dưới ánh sáng đèn sợi đốt gay gắt.
Nhiều người mặc áo khoác trắng, ra vào trong phòng.
Cũng có vài chiếc áo khoác màu trắng ở bên cạnh cậu bé đang tiếp tục đồ chất lỏng không rõ nguồn gốc vào cánh tay cậu bé.
Sau khi chất lỏng đi vào cơ thể, nó vô cùng đau đớn.
Cậu bé vùng vẫy, chống lại …
Nhưng những người đó vẫn thờ ơ.
Còn có một người đàn ông đứng trong góc, lạnh lùng nói: ’’Ta phải xem, nhóc con ngươi có gì đặc biệt!”
Cậu bé cố nhìn mặt người nói.
Tuy nhiên, khi sắp nhìn rõ, cảnh tượng đột ngột thay đổi, nỏ trở thành một khung cảnh đen tối.
Cậu bé bị treo lên trong một nhà kho bỏ hoang.
Có một vài người đàn ông to lớn, tàn nhẫn với những cây
roi, vẫy chúng dữ dội về phía cậu bé.
Cậu nhỏ bị đánh ngất.
Người đàn ông thẳng thừng dùng nước ớt, đánh thức cậu bé một lần nữa.
Sau đó, một đợt đánh đập tàn bạo khác.
Cuối cùng những người này đều mệt, một người đàn ông mạnh mẽ đã hạ gục anh ta, giống như ném một cái xác, cậu bé bị ném vào lồng sắt.
Một đứa trẻ khác gầy và yếu ớt khác trong lồng, nhìn cậu bé bên bờ vực của cái chết, cố gắng gọi cậu bé.
Thấy cậu bé không dậy nổi, sợ hãi ôm chầm lấy anh, nghẹn ngào nói: “Anh trai, anh không thể có chuyện, em đã tìm ra cách để trốn thoát rồi.”
Cậu bé muốn nhìn thấy khuôn mặt của đứa trẻ đó …
Nhưng, cảnh tượng lại đột ngột thay đồi.
Bên trong khách sạn nhà hàng hỗn loạn.
Những kẻ khủng bố đang tấn công.
Thanh kiếm không có mắt, một người đàn ông nhảy đến trước mặt người phụ nữ mà không chút do dự.
Viên đạn xuyên qua cơ thể người đàn ông, và máu nở ra trên ngực anh ta.
Người phụ nữ đối mặt với người đàn ông ngã trong vũng máu, vẻ mặt thờ ơ không quay đầu, liền quay đầu rời đi.
Cậu bé muốn chạy lại đề đỡ người đàn ông dậy, nhưng dù anh ta có chạy thế nào cũng không thể lại gần anh ta.
Đúng lúc cậu nhóc đang cố gắng hết sức thì bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói: “Lão đại, anh tỉnh lại đi!!!”
Lăng Mặc trong cơn ác mộng, chợt tỉnh giấc.
Khoảnh khắc mỏ’ mắt ra màu sắc u ám trong mắt, khiến bầu không khí xung quanh lập tức đỏng bàng.
Khi Lăng Mặc liếc nhìn, anh mới để ý đến Phó Tân người cách đó không xa, đang nhìn anh với vẻ bối rối.
Cách đây không lâu, khi Tôn quản gia bước vào phòng làm việc để tìm Làng Mặc, nhìn thấy cậu chủ của mình nôn ra máu và ngất đi trên bàn làm việc, lo lắng vì vậy anh ta lập tức gọi Phó Tân đến.
Phó Tân biết rằng đó là trong việc pha chế thuốc của mình cỏ vấn đề, mà chị dâu phát hiện ra manh mối và biến mất, trong lòng cảm thấy áy náy …
Hai ngày nay cũng đang dùng sức lực của chính mình, giúp lão đại tìm chị dâu.
Nhưng không tìm được chị dâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!