Hạ An Nhiên muốn nồ tung đầu chó của mình.
Trước đây từng rất cẩn trọng, đi đến đâu cũng đeo khẩu trang để che kín người.
Gần đây, bởi vì có “Thuật cải trang” trong tay,bắt đầu kiêu ngạo xem nhẹ nó, lại tù’ bỏ thói quen đeo khẩu trang trước đây.
Nhìn xem, bây giờ rắc rối đến rồi!
Thành phố Lô Hải lớn như vậy, nhưng cô ấy vẫn có thể chạm mặt Láng Mặc!
Trong lòng Hạ An Nhiên than khóc.
Nếu Láng Mặc không nhìn thấy cô, cô nhất định sẽ giả vờ như không nhìn thấy anh.
Đáng buồn thay, vừa rồi hai người họ đã giao tiếp bằng mắt với nhau.
Làm thế nào cô ấy có thể giả vờ không nhìn thấy?
Hạ An Nhiên lúc này, đã có một quyết định, lập tức nhiệt
tình vẫy tay với Lăng Mặc, còn chủ động đi về phía Láng Mặc.
Sau khi vui vẻ đi đến trước mặt Láng Mặc, cô cười rạng rở, “Chúng ta thật sự là có duyên phận, lần trước ờ căn nhà nhỏ, anh đã cứu tồi, tôi còn chưa cảm ơn đàng hoàng.”
Làng Mặc mặt nặng trĩu, không muốn nói chuyện.
Cái miệng nhỏ nhắn của Hạ An Nhiên không ngừng lảm nhảm, nhưng nét mặt dần dần chuyển từ tươi tỉnh sang lo lắng.
“Đúng rồi, lúc trước ỏ’ trên đường, tôi còn tưởng anh đang diễn kịch, nhưng sau đó có cảnh sát tới hỏi thám tình hình của tôi, tồi mới phát hiện ra là thật… “Đôi mắt quan tâm có chút thám dò, “Tại sao có người tấn công anh? Bởi vì anh là nhân vật lớn sao?”
Hạ An Nhiên cảm thấy kỹ náng diễn xuất của mình đã được cải thiện rất nhiều!
Chỉ là vờ kịch này, xen lẫn quan tâm, ân cần, dò xét… đầy đủ tâm tư!
Hoàn toàn định hình mình thành một công dân nhỏ nhen ăn bám kẻ quyền thế.
Quả nhiên như dự đoán, dưới màn trình diễn của cô, ánh mắt của Làng Mặc lộ ra vẻ chán ghét, không thèm nhìn cô lần nữa, anh đi về phía chiếc xe được tài xế lái đến bên cạnh.
Ngồi vào trong xe, Láng Mặc xoa xoa trán.
Sau khi Hạ An Nhiên mất tích, anh bị mất ngủ trầm trọng.
Trong một càn phòng đầy dấu vết của con mèo hoang nhỏ, anh không thể nào ngủ được.
Đến nỗi mỗi đêm sau đó, anh không muốn ở lại Tiếu Dương Lâu chút nào, luôn ra ngoài đi dạo.
Mà đi đến mỗi nơi, có liên quan đến con mèo hoang nhỏ.
Nhớ nhung quá lâu, đã giống như một con quỷ.
Khi vừa ra khỏi khách sạn tư nhân này, anh tinh ý nhận ra có người đang nhìn mình, Lăng Mặc theo cảm giác của anh mà nhìn sang.
Không ngờ rằng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Nhưng đó không phải là mèo hoang nhỏ, đó là một bà bầu trùng tên với mèo hoang nhỏ.
về thông tin của cô ấy, đã có người điều tra, và gửi cho anh ấy.
Người phụ nữ này nguyên quán ở một thị trấn nhỏ phía nam, có cha còn mẹ, sau này được nhận vào một trường đại học Truyền thông ở Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp thì làm việc trong một công ty thám tử tư, khi cô và bạn trai muốn kết hôn, thì đối phương đã chết trong một vụ tai nạn.
Đứa trẻ trong bụng cô ấy bây giờ, có lẽ là của bạn trai đã chết của cô ấy.
Khi anh vừa đứng ở trước cửa nhà hàng, đang thắc mắc, không hiểu sao đối phương đột nhiên đến thành phố Lô Hải, liền nhìn thấy người phụ nữ đang hớn hở đi về phía anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!