Bây giờ bên trong sợi dây chuyền đã lộ ra một khe hở.
Hạ An Nhiên có thề nhẹ nhàng mở nỏ ra, sau đó cô phát hiện có một chiếc thẻ nhớ nằm ở bên trong.
Sau khi Hạ An Nhiên nhìn thấy chiếc thẻ nhớ này, cô lập tức cau mày, “Đây là thứ mà Tiểu Vàn để lại? Hay là Ngồ Chỉ Tình nhét vào bên trong?”
Nếu như Ngô Chỉ Tình đặt thứ này ờ bên trong, thì khi bán sợi dây chuyền này cho cô, đương nhiên cô ta sẽ lấy đi.
Như vậy, chính là vế phía trước.
Chiếc thẻ nhớ này là do Tiểu Vàn đặt vào.
Hạ An Nhiên biết đây là di vật của Tiểu Văn, có lẽ nội dung bên trong thẻ nhớ nên đế cho cha mẹ của Tiểu Ván xem.
Nhưng không biết vì sao, rõ ràng cái chết của Tiểu Ván đã được làm rõ, nhưng trực giác lại nói cho cô biết, cái thẻ nhớ này có liên quan đến cái chết của Tiểu Văn.
Cuối cùng cô vẫn không thề ngán được trực giác, Hạ An Nhiên dùng máy vi tính mở thẻ nhớ ra.
Có bảy thư mục trong chiếc thẻ nhớ này.
Có sáu thư mục được đánh dấu bằng “123456” và thư mục cuối cùng được đánh dấu bằng bính âm ‘huoyuan’.
Hạ An Nhiên mở một thư mục có số “1 “.
Bên trong có rất nhiều tệp lấy con số để đặt tên.
Hạ An Nhiên mở một tệp trong các tài liệu, tệp “20190101 “.
Tựa đề là “Buổi đấu giá thứ chín”.
Hạ An Nhiên khẽ cau mày, lầm bẩm: “Đây là tài liệu của phòng đấu giá sao?”
Chỉ là sau khi cô nhìn xuống phía dưới, cô phát hiện bên trong tệp khồng phải là tài liệu đồ cổ, mà là các bức ảnh cùa những người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.
Dưới mỗi bức ảnh của những người phụ nữ xinh đẹp còn có một cái tên tương ứng.
Những cái tên này còn vô cùng kỳ lạ, đều là “Lisa” “Mona”, chúng là tên giả của nghệ danh, phía sau còn kèm thêm trình độ học vấn và tài năng của những người phụ nữ xinh đẹp đó.
Đằng sau những lý lịch cá nhân này đều có ghi rõ một dòng chữ “Hàng loại 1”.
Cuối cùng còn có một cột giá, số tiền phía trên đã hơn tràm vạn.
Hạ An Nhiên lập tức mở các tài liệu khác.
Tổng cộng có mười mấy buổi đấu giá, trong mỗi cuộc bán đấu giá đều không phải là hàng hóa, mà là phụ nữ!
Hạ An Nhiên cảm thấy tình hình kỳ lạ, cô lại mở thêm một thư mục có tên là “2 “.
Nội dung cơ bản cũng giống nhau, cũng là những tệp lấy con số để đặt tên.
Hạ An Nhiên mở một tài liệu có tên là “20190102 “.
Bên trong cuộc bán đấu giá đều là các cô gái xinh đẹp, tài nghệ và trình độ học vắn thấp hơn một chút so với đọ’t trước, giá cả cao nhất cũng chì có một trám vạn.
Phía sau những lời giới thiệu này đều được đánh dấu là “Hàng loại 2”.
Hạ An Nhiên mỏ’ từng tài liệu và từng tệp. . . Cuối cùng cô
đã biết những thứ này là thứ gì.
Đây là một cuộc đấu giá lấy “phụ nữ” làm hàng hóa! ! !
Hơn nữa bọn họ còn phân chia những người phụ nữ này dựa theo cấp bậc, cấp bậc càng cao thì giá cả của các cô gái kia càng cao.
Cấp bậc thấp nhất là “Hàng loại 5”, giá cả của các cô gái kia chỉ có mấy vạn, thậm chí có rất nhiều cô gái còn bị đóng gói để bán đấu giá.
Hạ An Nhiên nhíu mày thật chặt.
Cô biết, có rất nhiều thế lực đen tối tồn tại, bọn họ đều là người làm án máu lạnh, trong đó mua bán phụ nữ là một
trong những dự án có món lợi kếch xù nhất.
Nhưng một người phụ nữ có thể bị bán đấu giá như thế này sao?
Làm sao những cô gái này có thể cam tâm tình nguyện coi mình như một hàng hóa vì tiền?
Hạ An Nhiên trầm mặc, cồ bấm vào từng thư mục đưực đánh dấu “huoyuan”.
Có lẽ bính âm này chính là “Nguồn hàng”, đúng không?
Cô bấm mỏ’ thư mục này, bên trong vẫn là rất nhiều tệp.
Chì là những tài liệu này được đánh dấu bằng tên người.
Hạ An Nhiên nhận ra một cái tên quen thuộc ở trong đó anh Sẹo.
Đây chẳng phải là tên lão đại buôn người của tồ chức “Mãn Nguyệt Tự” hay sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!