Hạ An Nhiên đỡ trán, “Tôi là Thất Thất!”
ở đầu dây bên kia, giọng điệu tràn đầy nhiệt tình của Thu Tử Bạch đột ngột thay đổi, anh ta lập tức trở nên hung dữ, “Thất Thất, cô đền tiền cho tôi! ! !”
Hạ An Nhiên sững sờ mơ màng trước cách đòi nợ đột ngột của anh ta, “Cái gì? Tôi thiếu tiền anh lúc nào?”
Thu Từ Bạch đau lòng nói: “Do cô bỏ nhà đi rong chơi, người đàn ông điên cuồng của cô đã đánh tôi một trận đế moi tin tức cùa cô từ miệng của tồi, tôi liều chết cũng không tiết lộ tung tích của cô vì tình bạn cách mạng kiên định bền chặt của chúng ta, nhưng anh ta lại cực kỷ tàn ác, anh ta đã phế bỏ cánh tay và chân của tôi… Hu hu hu hu hu hu, tôi thật sự quá thảm, nếu cô không bồi thường tiền chữa bệnh, thì cô có cảm thấy có lỗi với sự hy sinh của tôi hay không!”
Hạ An Nhiên:
Cô thật sự không biết chuyện này.
Hạ An Nhiên hỏi một câu với giọng điệu khó hiểu, “Không phải anh rất lợi hại hay sao? Sao anh lại để cho Láng Mặc phế bỏ cánh tay và chân của anh? Chẳng lẽ anh nói anh vô
địch thiên hạ ở trước mặt tôi, là gạt người?”
Thu Tử Bạch cắn răng nghiến lợi nói: “Người đàn ông điên cuồng của cô là một đại Boss ẩn trốn, với giá trị vũ lực của anh ta, cho dù anh ta tồn tại ỏ’ trong gia tộc cồ Vũ của chúng tôi, thì anh ta cũng là người đứng đầu! Fuck, tôi thật sự không hề phát hiện anh ta lại ẩn giấu sâu sắc như vậy, tôi còn cho rằng là thuộc hạ của anh ta mới lợi hại, còn anh ta chỉ là một người có đầu óc thông minh… Bây giờ tồi đã hiểu rõ, cái tên Diêm Vương sống kia, thật sự không phải là hư danh!”
Hạ An Nhiên:”…”
Nếu Thu Tử Bạch không nói ra, thì cô cũng không biết Láng Mặc lại mạnh mẽ như vậy.
Anh là một người lợi hại, khồng chì có đầu óc thông minh, mà thân thủ của anh cũng rất tốt… Hơn nữa, anh cũng quá máu lạnh, thậm chí anh còn muốn giết chết con trai của mình.
Hạ An Nhiên chỉ có thể an ủi cánh tay và chân bị phế của Thu Tử Bạch, “Sau này tôi sẽ cho anh một số thuốc độc đặc biệt, thế nào?”
Giọng điệu tràn đầy cám phẫn ai oán của Thu Tử Bạch lập
tức thay đồi, anh ta đặc biệt ân cần, “Quả nhiên Thất Thất nhà tôi là một người xinh đẹp và có lương tâm nhất, tôi cảm thấy kiêu ngạo vì tình anh em hữu nghị vững chắc của hai chúng ta.” Anh ta yếu ớt bổ sung một câu, “Đúng rồi, cô cỏ thề cho tôi một phần ‘Túi thuốc độc’ mà lần trước cô đã đưa cho Mông Bạch không?”
Hạ An Nhiên:”…”
Đây là cho anh ta một chút lợi ích thì anh ta lại bắt đầu được voi đòi tiên.
Hạ An Nhiên nhìn người đàn ông đang nằm dưới đất, cô nhàn nhạt nói: “Anh hãy giúp tôi xử lý một số chuyện, tôi sẽ cho anh ‘Túi thuốc độc’ mà anh muốn cỏ.”
Thu Tử Bạch kích động, “Woa, Thất Thất cô nói đi, cô muốn tôi làm gì, tôi lập tức bay đến.”
Hạ An Nhiên: “Tôi đang ở thành phố Lô Hải, không cần anh bay khắp nơi, tôi sẽ gửi địa chỉ cho anh, anh hãy nhanh chỏng chạy tới.”
Sau khi gọi điện thoại xong, Hạ An Nhiên đi tới trước mặt người đàn ông kia, cô ngồi lên ghế sa lon.
Người đàn ông trên mặt đất càng lúc càng đau đớn khi chất độc lan tràn, đau đớn đến mức anh ta không thế phát ra tiếng quá lớn.
Nừa tiếng sau, cô nghe thấy tiếng gõ cửa ờ bên ngoài.
Hạ An Nhiên mỏ’ cửa.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!