Thu Tử Bạch nghe thấy những lời nói của Hạ An Nhiên thì lộ vẻ không vui, “Thất Thất, cái gì gọi là quỷ thần xui khiến, đây là do năng lực của tôi rất giỏi, thiên phú dị bẩm, cho nên tôi mới thuận lợi thông qua sự dò xét.”
Hạ An Nhiên:”. . .”
Được được được, người ta đã chui vào thành công, người ta nói cái gì cũng đúng !
Hạ An Nhiên cũng lười so đo với anh ta vì những chi tiết này, cồ hỏi: “Anh nhất định phải mang theo camera giám sát do Tiểu Lạt Bá chuẩn bị cho anh! Nhân cơ hội này, chúng ta cần phải nắm được chứng cớ!”
Chì dựa vào tài liệu thì không thể coi là chứng cứ thật sự.
Nhưng nếu có những bức ảnh chụp hội đấu giá của bọn họ, thì đó chính là chứng cớ thật sự.
Thu Tử Bạch thề thốt chân thành đảm bảo, “Yên tâm đi, tôi đã đeo chiếc máy ảnh mà Tiểu Lạt Bá đã đưa cho tôi, nhưng khoa học kỹ thuật đen này thật sự quá mạnh mẽ, chỉ cần thông qua võng mạc của tôi, mà cậu ta cũng có thề kiểm soát điều khiển hình ảnh từ xa, cô nói xem, nếu đặt
thứ này ở thị trường buôn bán, thì phải cần bao nhiêu tiền?”
Hạ An Nhiên kịp thời ngàn cản ý tưởng tham tiền của người nào đó, “Tôi vì mối quan hệ với anh mà bị Minh Vương Điện theo dõi, anh còn muốn Tiểu Lạt Bá vì anh mà bị tổ chức tà ác để mắt tới?”
Máy quay phim được điều khiến bằng võng mạc do Tiều Lạt Bá nghiên cứu đặc biệt có giá trị, một khi thử này bị rò rỉ ra ngoài, thì nhất định sẽ khiến nhiều người tranh đoạt, nói không chừng sẽ có người gây ra bất lựi đối với Tiểu Lạt Bá.
Sau khi Thu Tử Bạch được nhắc nhở, anh ta lập tức dừng lại tâm tư bán bạn đồng đội để kiếm tiền, “Được rồi, tôi biết rồi! Vậy tôi sẽ chuẩn bị một chút, đến lúc đỏ tôi sẽ đi đến câu lạc bộ.”
Sau khi Hạ An Nhiên cúp điện thoại, tâm trạng của cồ hơi nghiêm trọng.
Mọi chuyện quá thuận lợi, cũng sẽ khiến người khác bất an.
Giống như bây giờ.
Cô luôn cảm thấy dưới gió êm sóng lặng này còn giấu giếm một số nguy hiểm mà cô chưa phát hiện.
sắc mặt của Hạ An Nhiên dần dần trở nên nặng nề.
Trước khi cô chưa nắm được chứng cứ ở trong tay, cô vẫn nên cẩn thận hơn một chút.
Sau khi A Huy liên lạc với Đoạn Thống thì anh ta đã xác định được tình hình.
Lăng Mặc sẽ đến một khách sạn vào ngày mai để gặp một vị khách quý trong bí mật.
Thông qua tình báo của Đoạn Thống, Anh Đao bắt đầu bài binh bố trận.
Sau khi sắp xếp xong, anh Đao nhìn Trịnh Ưng đang ở bên cạnh, “Tình hình bên cậu như thế nào?”
Trịnh Ưng: “Bên tôi không cỏ vấn đề gì, sẽ không làm chậm trễ hành động lần này của chúng ta.”
Anh Đao gật đầu, “Cậu và Điều Tử cứ làm chuyện của mình trước, chuyện đến hiện trường khám xét cứ giao cho những người khác, chờ đến ngày mai, cậu hãy trỏ’ về đội ngũ.”
A Huy hơi tò mò, “Trịnh ưng có nhiệm vụ gì?”
Trịnh ưng thằng thắn nói: “Nhiệm vụ liên quan tới bản đồ bảo tàng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!