Văn Tử nghe thấy người bạn đồng hành nói người khác không phải là người tốt, thì anh ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó kỳ lạ.
Chẳng lẽ bọn họ là người tốt?
Nhưng Ván Tử cũng không so đo quá nhiều chi tiết như vậy, “Bây giờ người phụ nữ kia đã rơi vào trong tay Độc Phong chúng ta, thì cô ta chính là một con cờ thượng hạng, chúng ta phải lợi dụng thật tốt, nói không chừng sau này chúng ta còn có thể hợp tác với Minh Vương Điện.”
Thành viên kia của Độc Phong cũng gật đầu, “Nếu như vậy thì chúng ta sẽ có thêm một con đường sau khi trở về Đông Nam Á, sau đó chúng ta sẽ không còn lo lắng về thế lực của Diêm Vương sống.”
Những nám gần đây, Minh Vương Điện phát triến quá nhanh chỏng, nếu bọn họ có thề hợp tác với Minh Vương Điện, thì đây là một chuyện tốt đối với Độc Phong.
Trước kia bọn họ vẫn luôn không có biện pháp, nhưng bây giờ bọn họ đã có người phụ nữ của Minh Vương làm tiền đặt cược, vì vậy chuyện hợp tác lần này sẽ rất dễ dàng, đúng không?
Văn Tử cười nói: “Cho nên tôi mới nói, Trung Quốc là nơi khiến cho chúng ta trở nên thịnh vượng!” Sâu đó anh ta lại hỏi: “Anh Đao đâu? Tôi muốn nói tình hình này cho anh Đao biết, cậu hãy ôm người phụ nữ của Minh Vương đến… phòng bên cạnh Anh Đao, căn phòng kia đã được chuẩn bị xong, chúng ta không thể thắt lễ với cô ta.”
Thành viên của Độc Phong:”…”
Có phải Văn Tử đã quá chân chó* rồi hay không?
*ĐÓ là một tay sai, một người làm đồng lõa với các thế lực xấu
Ván Tử gõ cửa phòng của anh Đao.
Sau khi bước vào, anh ta kề lại tình hình cho anh Đao nghe.
Sau khi anh Đao nghe xong, anh ta cau mày thật sâu, “A Huy, Trịnh Ưng và Điều Tử, đều bị chất độc làm cho hôn mê bất tỉnh sao?”
Văn Tử gật đầu:”… Có lẽ là do chất độc của người phụ nữ của Minh Vương quá mạnh mẽ, lúc tồi đến đó, anh Huy đã
đau khổ đến mức muốn cắt cồ tự sát.
Anh Đao:
Tính nhẫn nại tự kiềm chế của các thành viên của Độc Phong mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều, vốn dĩ bọn họ hoàn toàn không sợ những chất độc thông thường.
Chỉ cần khồng chết người, thì bọn họ đều có thể chịu đựng.
Nhưng có ba thành viên của Độc Phong đã hôn mê bất tỉnh?
Xem ra, loại độc này hơi đặc biệt!
Anh Đao hung hăng đặt câu hỏi: “Vậy người phụ nữ kia đang ở đâu?”
Nếu có chất độc của người phụ nữ đó, thì tỷ lệ thành công của lần tấn công Diêm Vương sống sẽ có thể táng thêm ít nhắt 20%.
Văn Tử chỉ vào căn phòng bên cạnh anh Đao, “Tôi bảo người khác sắp xếp cho cô ta ở cán phòng này.”
Anh Đao đứng dậy khỏi ghế và nhanh chóng đi sang phòng bên cạnh.
Căn phòng bên cạnh.
Hạ An Nhiên ngồi ờ trên ghế, Thu Tử Bạch bị ném trên mặt đất.
Bởi vì A Huy hơi kiêng dè Hạ An Nhiên, cho nên anh ta cũng không ra tay quá độc ác, vì vậy cô bị đánh thức bởi một cú va chạm trong xe.
Vốn dĩ cô còn muốn giả vờ bất tỉnh, nhưng khi có người muốn ôm cô xuống xe, thì cô lập tức mở mắt ra.
Tên thành viên kia của Độc Phong đã cưỡng ép đưa cô vào căn phòng này.
Sau khi Hạ An Nhiên bước vào phòng, cô không khỏi cau mày.
Cô bị Độc Phong mang về căn cứ, nhưng tại sao cô lại được sắp xếp vào một cân phòng không tồi?
Dường như có chỗ nào đó không đúng?
Khi Hạ An Nhiên đang nghi ngờ thì anh Đao và Ván Tử xông vào phòng.
Anh Đao nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên bằng ánh mắt sắc bén, “Cô chính là người phụ nữ của Minh Vương?”
Hạ An Nhiên:”…”
Đó là lời nói dối trong lúc thần trí rối loạn của cô nói với A Huy, nhưng khồng ngờ thành viên của Độc Phong lại tường thật.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!