Người luôn đứng sau trám phương ngàn kế tính toán Láng Mặc chính là nhà họ Minh!
Nói một cách chính xác, đó là Minh Diễn.
Chỉ là bây giờ mặc dù Làng Mặc đã biết rõ người đứng sau là ai, nhưng anh cũng lười đối phó với bọn họ, bây giờ trong mắt trong lòng anh chì có mèo hoang nhỏ.
Thu Tử Châu cũng cỏ thể cảm nhận được cảm xúc của lão đại.
Không ngờ nói về một sự kiện lớn như vậy cũng không thể khiến cho lão đại cảm thấy hứng thú, thật là khó khàn!
Thu Tử Châu biết rằng con đường cứu nước gián tiếp sẽ không thể thành công, hơn nữa không thế tránh khỏi một số vấn đề, cho nên anh ta dứt khoát nói ra trực tiếp.
“Đại ca, tôi biết chuyện xảy ra vói chị dâu khiến anh rất buồn, nhưng chúng ta cũng không thể để cho những kẻ mưu toan đối với tập đoàn Láng Thị của chúng ta có thể tiêu dao ngoài vòng pháp luật, đúng không? Hơn nữa, anh không muốn báo thù cho bác trai hay sao? Nhất định chị
dâu cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ này của anh.
Vẻ mặt của Lăng Mặc hơi cứng lại: Thù của cha?
Những năm này, anh luôn rất muốn tìm được người đã hại chết cha vào nám đó.
Nhưng sau khi hồi phục trí nhớ, anh mới phát hiện chuyện này còn phức tạp hơn những gì anh đã nghĩ.
Anh cũng từng muốn moi ra kẻ đứng sau, nhưng bây giờ sau khi ánh mắt anh chạm vào trên người Hạ An Nhiên, anh chợt phát hiện, so với mèo hoang nhỏ thì những chuyện này càn bản không đáng nhắc tới!
Bây giờ anh chỉ muốn mèo hoang nhỏ thật khỏe mạnh!
Được sự giúp đỡ của các thành viên trong đội, anh Đao đã trốn thoát với những vết thương khắp người.
Vốn dĩ anh ta nghĩ rằng đây là cơ hội tốt đề bắt gọn Diêm Vương sống, nhưng anh ta không ngờ, cuối cùng anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn anh em của mình bỏ mạng vì bảo vệ anh ta.
Anh Đao bị thương nặng trốn vào một góc khuất.
Anh ta rất lo lắng Diêm Vương sống sẽ phát hiện ra trụ sở bí mật của bọn họ, sau đỏ ba người A Huy bọn họ cũng không thẻ giữ được.
Anh ta chật vật dùng điện thoại vệ tinh liên lạc với A Huy.
Sau khi điện thoại thuận lợi kết nối, anh Đao che vết thương nói:”. . . Chúng tôi đã bị phục kích, các anh em đều đã chết và bị bắt.”
ở đầu dây bên kia, A Huy đã đoán được tình huống này, anh ta ân cần hỏi: “Anh đang ỏ’ đâu, chúng tôi đi tìm anh!”
Anh Đao cau mày ra lệnh, “Các người hãy nhanh chóng rời khỏi cán cứ, tôi nghi ngờ người của Diêm Vương sống sẽ đi tìm các người!”
“Diêm Vương sống đã phát hiện trụ sở của chúng ta, ba người bọn tôi đã thuận lợi trốn chạy, không xảy ra vấn đề gì lớn.”
Anh Đao thở phào nhẹ nhõm, may mà lần này không phải là bị thất bại hoàn toàn.
A Huy ở đầu dây bên kia truy hỏi một lần nữa, “Anh Đao,
anh đang ở đâu, tôi đi tìm anh!’
Anh Đao gửi vị trí của mình cho A Huy, sau đó anh ta thống khổ cúp điện thoại.
Chờ đến khi ba người A Huy bọn họ tới nơi, anh Đao đã hôn mê, hấp hối ngồi ỏ’ trong góc khuất.
A Huy nhanh chóng đưa anh Đao đến điểm dừng chân khác của bọn họ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!