Hạ An Nhiên nghĩ đến lúc đầu cô dành trọn trái tim cho Lăng Mặc, nhưng đến lúc quan trọng thì đối phương lại không tin tưởng cô.
Tại sao lại nhận định những tắm hình trong tay đám người đó là cồ?
Tại sao khồng tìm cô hỏi rõ ràng?
Vả lại nếu ban đầu chần đoán đứa bé có vấn đề, sao không nói với cô? Mà lại lén lút nói bỏ là bỏ? Có từng tôn trọng cô không?
Thu Tử Bạch có hơi hối hận khi đang yên đang lành lại nhắc đến chuyện này.
Khi đang định an ủi cô thì có người đấy cửa phòng đi vào.
Tôn Lão và Phó Tân cùng bước vào.
Thu Tử Bạch biết thần y Tôn Lão sau khi thấy ông đi vào liền tiến lên: “Tôn Lão, ông nhất định phải nghĩ cách cứu Thất Thất!”
Tôn Lão cỏ hơi lạ mắt với Thu Tử Bạch, Phó Tân bên cạnh nhắc nhở: “Là Thu Tử Bạch của Thu gia.”
Tôn Lão ngồi xuống và nhớ đến người này.
Chỉ có hơi bất ngờ là tại sao người thừa kế tương lai của Thu gia lại có quan hệ tốt với Hạ An Nhiên như vậy?
Trước sự thành khẩn của Thu Tử Bạch, Tồn Lão nhân từ nói: “Đương nhiên tôi sẽ cố gắng hết sức. Anh ra ngoài chờ kết quả chẩn đoán đi.”
Thu Tử Bạch ngoan ngoãn rời đi ngay lập tức.
Mặt khác, Phó Tân không khỏi thắc mắc trước giờ khi thầy chẩn bệnh, khồng quan tâm bên cạnh có người hay không, nhưng tại sao lại đuổi Thu Tử Bạch đi?
Tôn Lão không quan tâm đến cảm xúc vụn vặt của Phó Tân, ông chủ động ngồi bên cạnh Hạ An Nhiên vừa chẩn bệnh vừa nói: “Tôi nghe Lương Nhạc nói cô rất giỏi trong lĩnh vực nghiên cứu, nói cô rất có tham vọng ”
Hạ An Nhiên nghĩ đến lần trước Tôn lão cố ý nhắc đến giáo sư Thu Lương Nhạc, lần này cố ý nhắc đến sự nghiệp của mình. Mục đích rất rõ ràng.
Tôn lão cười khổ: “Tôi hiểu cô muốn nói gì ”
Tồn lão thở dài khi nhìn ánh mắt thông suốt của Hạ An Nhiên.
Cô gái này bây giừo thật sự không màng đến cái mạng này, thật khó để giữ cô thêm vài ngày.
Sau một lúc rất lâu
Tôn lão đột nhiên nói: “Năm đó, thuốc phá thai mà Phó Tân kê không phải bị phát hiện qua mũi sao?”
Hạ An Nhiên nghe vậy, ánh mắt tức giận hướng về Phó Tân.
Không ngờ từ lâu Phó Tân đã biết Làng Mặc muốn hại đứa bé trong bụng cô!
Họ cùng cấu kết với nhau làm việc xấu! Đúng là một lũ nhu nhược!
Phó Tân ngượng ngùng khi bị Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm: “Chị dâu, ban đầu em không còn cách nào, thực sự cũng vì muốn tốt cho chị.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!