Vừa rồi, Lăng Mặc rút ra hai kết luận thông qua giấc mơ.
Một là Trung Quốc có cao thủ giỏi hơn cả Tôn lão.
Tuy nhiên ông ấy đã chết và không có hậu duệ, con đường này bị chặt đứt rồi.
Điều đó cũng chứng tỏ hướng nghiên cứu của Rogge là đúng.
Nhưng bây giờ không thể có được thông tin của Rogge thông qua thôi miên, chỉ có thể tìm Rogge bằng cách khác.
Sau khi cúp máy, Láng Mặc liền liên lạc với Minh trưởng lão.
Đến hồi chuông thứ hai thì Minh trưởng lão cung kính nói: “Thiếu gia, có gì cần càn dặn không?”
Ngữ điệu của Láng Mặc nặng nề: “Nám đó, sau khi ba tôi cứu tôi thì có dặn các người làm gì không?”
Minh trường lão trầm mặc hồi lâu.
Lãng Mặc lạnh lùng, nghiêm túc nói: “Tôi đã nhớ lại một sô
ký ức của nãm đó.
Minh trưởng lão nói: “Chuyện này sao có thề!”
Rõ ràng lúc đó Tôn lão đã bảo đảm là cả đời này thiếu gia sẽ không thể nhớ lại ký ức đó, nhưng bây giờ sao lại nhớ ra?
Lăng Mặc không quan tâm đến sự kinh ngạc của Minh trưởng lão, hỏi lại lần nữa: “Năm đó ba tôi từng dặn các người những gì?”
Minh trưởng lão định thần lại, cung kính nói sự thật: “Khi đó, giáo chủ bảo bọn tôi ra tay tiêu diệt đội lính đánh thuê đã bắt cóc cậu, sau đó xử lý mấy tồ chức ngoại lai. Các tổ chức đó đã từng làm thí nghiệm trên người thiếu gia.”
Sau khi Láng Mặc nghe đến đây, anh ngập ngừng nói: “Điều tra lại tư liệu của các tồ chức đó và tìm thông tin của người tên Rogge!”
Ba anh là một người đàn ông hiền lành và tốt bụng trong mắt ngưò’i khác, nhưng ông ấy lại lấp liếm điều sai trái của mình!
Anh đã trải qua cuộc thí nghiệm phi đạo đức và bị trúng độc nặng vì nó, ba anh tự khắc sẽ trả lại cho từng người một.
Ba nhất định sẽ tắm máu đối với những tổ chức đã giày vò anh.
Bây giờ, anh chì hy vọng rằng ý định giết người của ba anh sẽ không đến nỗi khiến Rogge phải chết!
Đối mặt với yêu cầu của Lãng Mặc, Minh trường lão có chút xấu hồ: “Thời gian đã qua lâu rồi, vả lại những tổ chức đó cũng đã bị diệt trừ. Người tên Rogge chắc hẳn đã chết rồi nhỉ?”
Lăng Mặc không chút do dự nói: “Đi tìm ngay bây giở!”
Minh trưởng lão đáp: “Được, tôi cho người đi tìm ngay. Chỉ có điều Rogge là cái tên rất phổ biến, thiếu gia còn có thông tin khác không?”
Sau khi nói chuyện điện thoại với Láng Mặc, sắc mặt Minh trưởng lão dần trở nên phức tạp.
Thiếu gia tự nhiên nhó’ lại chuyện xưa?
Cậu ấy nhớ được bao nhiêu?
Vả lại, sao cậu ấy lại muốn tìm một người đàn ông tên
Rogge?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!