Trước đỏ, Hạ An Nhiên từng giải thích rồi, nhưng rõ ràng là Thu Tử Bạch không nghe.
Cô nghiêm túc nhấn mạnh lại lần nữa: “Hiểu lầm giữa anh và tôi đã sáng tỏ, bây giờ tôi chỉ muốn yên tĩnh cùng anh ấy đi hết chặng đường cuối cùng của cuộc đời. Anh ấy không uy hiếp tồi, là bản thân tôi tình nguyện.”
Thu Tử Bạch nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên, cố gắng nhìn ra sơ hờ ỏ’ nét mặt cùa cô.
Tuy nhiên, lời nói của Hạ An Nhiên vô cùng chân thành và cô ấy làm như thật!
Thu Tử Bạch xoa cái đầu trọc của mình và bắt lực nói: “Thất Thất, sao cồ lại dễ tin người như vậy? Tôi cảm thấy Diêm Vương có vấn đề, cô tuyệt đối đừng bị hắn ta lừa lần này đến lần khác.”
Hạ An Nhiên bật cười: “Bây giờ tôi là người sắp chết, trên người tôi còn chỗ nào đáng đề anh ấy lừa?”
Thu Từ Bạch ngẩn người một lúc rồi gật đầu: “Cũng đúng, có vẻ như bây giờ cô không còn giá trị gì nữa.”
Cô có thể nói bản thân không giá trị, nhưng thấy Thu Tử Bạch gật đầu tán thành, cô vẫn không nhịn được mà trợn tròn mắt.
Dù thế nào thì cô cũng đáng giá hom thứ cặn bã này chứ!
Thu Từ Bạch thấy ánh mắt buồn bã của Hạ An Nhiên rồi ho khan một tiếng, lúng túng đổi chủ đề: “Đúng rồi, hôm nay tôi có một tin quan trọng, cô muốn nghe không?”
Hạ An Nhiên bình thản nói: “Anh có thẻ có tin quan trọng gì?”
Thu Từ Bạch thần bí đến gần: “Vừa rồi tôi nhận được tin từ Tiểu Lạt Bá là Đằng Vương Các đã đổi chủ!”
Hạ An Nhiên sửng sốt: “Đằng Vương Các đồi chủ rồi? Đoạn Thống đâu? Sao hắn lại dễ dàng từ bỏ chức vị như vậy?”
Thu Tử Bạch thở dài: “Đoạn Thống chết rồi!”
Hạ An Nhiên bối rối.
Thu Tử Bạch lắc đầu: “Trước đây, Đoạn Thống là một thủ lĩnh quyền lực ở khu vực Tây Thành, không ngờ nói chết là chết. Con người vẫn là không nên làm chuyện xấu, nếu không chừng có thể bị báo ứng bất cứ lúc nào.”
Hạ An Nhiên nghĩ đến lời nói của Đoạn Thư mấy tháng trước.
Lúc đó, chẳng lẽ Đoạn Thống đoán được cỏ nguy hiểm nên bảo Đoạn Thư rời khỏi Lô Hải?
Tuy nhiên, Đoạn Thư lại quyết tâm ở lại Lô Hải.
Giờ Đoạn Thống đã chết, vậy Đoạn Thư thì sao?
Hạ An Nhiên khồng nhịn được hỏi: “Anh hỏi Tiểu Lạt Bá giúp tôi có phải em trai Đoạn Thống là Đoạn Thư cũng gặp rắc rối không!”
Mặc dù Đoạn Thống là thủ lĩnh của Đằng Vương Các, thậm chí còn có âm mưu với Độc Phong để tấn cồng Láng Mặc, nhưng có ơn tất báo.
Đoạn Thư là một người đơn thuần, trong mắt chỉ có nghiên cứu.
Từ lòng ích kỷ, cô không muốn Đoạn Thư có chuyện!
Thu Tử Bạch nhìn Hạ An Nhiên lo lắng như vậy liền thắc mắc: “Cô quen biết Đoạn Thư à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!