CÔ thậm chí còn đè nén chuyện Láng Mặc nhẫn tâm bỏ đứa bé, vậy thì còn chuyện gì để cô tính toán nữa?
Truy hỏi những chuyện này thì có ích lợi gì với anh ấy?
Giả làm người thực vật thì giả thồi.
Cho dù còn chuyện khác gạt cô, nhưng chỉ cần Lăng Mặc cỏ bản lĩnh gạt cô đến lúc chết thì thời khắc cuối cùng của cuộc đời cồ sẽ có kết cục không mấy viên mãn.
Hạ An Nhiên cảm thấy bây giờ cô giống Phật hơn Thu Tử Châu.
Cô nhìn chén thuốc Phó Tân đang cầm, thản nhiên nhận lấy và tỏ vẻ bất lực: “Cỏ nấu bao nhiêu thuốc cũng chẳng ích gì.”
Cô uống một ngụm thuốc đắng.
Cơ thể mình mình rõ nhắt.
Cho dù Phó Tân có chuẩn bị bao nhiêu thuốc thì cũng như tưới nước vào cây cổ thụ, vô dụng thôi.
Cô uống thuốc không phải đề bản thân khoẻ hơn, mà là khiến những người xung quanh cô như Lăng Mặc cảm thấy thoải mái hơn.
Trong mắt họ, cô uống thêm chén thuốc như thể được tiếp thêm sinh khí.
Thực tế thì sao? Vô ích thôi!
Phó Tân liếc nhìn Hạ An Nhiên, thấy cô không hỏi mấy chuyện bí mật của lão đại nữa thì thở phào nhẹ nhõm.
Phó Tân luôn có tâm lý đề phòng người khác, nhưng lại không thề đề phòng Hạ An Nhiên.
Cô luôn cỏ cách moi chuyện từ anh.
Vì chị dâu xinh đẹp mới luôn dễ dàng moi ra được gì đó?
Phó Tân câm nín, có phải anh nên đi tịnh dưỡng với tên nhóc nhà Thu Tử Châu không?
Sau khi oán thầm trong lòng, anh liếc nhìn Hạ An Nhiên.
Anh có thề cảm nhận đưực sự im lặng chết chóc từ ánh mắt của Hạ An Nhiên.
Thân là bác sĩ, anh đã thấy những ánh mắt như này quá nhiều.
Thông thường, người già sắp chết và không mơ mộng gì về cuộc sống nữa sẽ có ánh mắt này.
Bây giờ ánh mắt của chị dâu cũng vậy.
Nói cách khác, Phó Tân đã phát hiệ ra tình trạng của Hạ An Nhiên từ lâu, nhưng anh thực sự khồng thể dùng cách khác khiến cô sống lại.
Phó Tân không thế không nghĩ đến việc lão đại đang làm lúc này.
Lão đại tin rằng người đàn ồng tên Rogge kia đã chế ra một loại thuốc đặc biệt có thể hồi sinh chị dâu và chữa khỏi bệnh cho chị ấy.
Thầy anh từng nói trong lịch sử y học cổ truyền Trung Quốc cũng cỏ vài người rất xuất sắc, thậm chí có thể cứu được người sắp chết.
Thầy đã đề cập rằng một nhân vật lợi hại như vậy từng xuất hiện mấy năm trước.
Mặc dù Phó Tân cảm thấy dù lão đại nghĩ hay nói gì thì việc
tin vào truyền thuyết là quá mê tín.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!