Khi ông Tạ đang nhớ lại, Tề Trị đến phòng làm việc: “Thầy đã ở phòng làm việc cả ngày rồi, có gì cần em giúp không?”
Ồng Tạ không hề giấu giếm Tề Trị: “Tôi đang nhớ lại quá trình thôi miên Láng Mặc hồm đó.”
Tề Trị tỏ vẻ khó hiểu: “Không phải việc thức tỉnh ký ức cùa Lăng Mặc rất thành công sao? Lẽ nào sau đó xảy ra vấn đề gì?”
Ông Tạ gật đầu: “Xảy ra một vấn đề lớn.”
Tề Trị giật mình: “Sao thế?”
“Cậu ấy xuất hiện nhân cách Hôm đó trong nửa tiếng
tiếp theo, có xảy ra sai sót gì không?” ông Tạ chưa dửt câu, không biết nghĩ gì mà đột nhiên liếc nhìn Tề Trị.
Ông Tạ đang xem xét lại toàn bộ quá trình. Cả quá trình không có vấn đề, duy nhất nửa tiếng của Tề Trị là ông không nhớ được.
Tề Trị thành thật nói: “Em tiếp tục nửa tiếng kế đó chỉ là ồn định thế giới tâm lý của Lăng thiếu gia, ngoài ra thì không làm gì khác nên hoàn toàn không có vấn đề gì.”
ồng Tạ khó hiểu: “Thật kỳ lạ.”
Vì cả quá trình không có vấn đề thì tại sao Lăng thiếu gia lại như vậy?
Ồng Tạ thở dài: “Hay là đợi Lăng Mặc đến rồi nghiên cứu rõ ràng Có lẽ tình hình không tệ như tôi nghĩ.”
Ông Tạ đứng dậy, đi ra ngoài và nói với Tề Trị: “Lần này may là có cậu. Nếu không phải cậu kịp thời giúp tôi thì có thể đã xảy ra sự cố rồi Già rồi, thật vồ dụng.”
Tề Trị nói: “Thầy vẫn khoẻ, nhưng thời gian lần trước quá dài. Em ở cạnh thầy cũng không tiêu nổi!”
Ông Tạ liếc nhìn Tề Trị: “Ai cũng nói người ngoài cuộc là rõ ràng nhất. Cậu đứng bên cạnh xem có phát hiện ra vấn đề gì không?”
Tề Trị: “Học trò ngu dốt, không phát hiện ra vấn đề gì.”
Ông Tạ khẽ gật đầu: “Là cậu phát hiện nhưng không dám nói hay thật là không có?”
Tề Trị cười, thành thật nói: “Nếu có thì em đã sớm nhắc nhở rồi, không đợi muộn màng vậy đâu.”
ồng Tạ nhìn Tề Trị chằm chằm: “Cậu đó, nói chuyện cẩn thận như vậy. cỏ lúc đến tồi cũng không nhìn thấu cậu!”
Tề Trị chì cười mà không nói gì.
Sau khi đưa ông Tạ về phòng nghỉ ngơi, Tề Trị xuống lầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!