Đại Rogge đang ở đảo chờ tin tốt lành.
Nhưng điều chờ đợi không phải là tin tức về em trai, mà là tin anh rời đảo.
Đại Rogge ngơ ngác: “Tại sao lại rời đi? Trên hòn đảo này có phòng thí nghiệm của chúng tồi, không được, tôi không đi!”
Năm đó sau khi phòng thí nghiệm của Đại Rogge bị phá huỷ, anh đã đến hòn đảo này và tái lập một phòng thí nghiệm mới.
Phòng thí nghiệm là sinh mạng của anh.
Anh đã mất mạng một lần, khồng thể mất lần thứ hai.
Đại Rogge không khỏi tức giận với người phụ trách an ninh của hòn đảo: “Tôi thấy các người không muốn làm nữa rồi, vậy nên mới muốn rời khỏi đảo đúng không?”
Cũng giống như đối tác trước đây
Còn không phải cảm thấy cuộc sống trên đảo này thật nhàm chán và bắt đầu nhớ về thế giới hoa lệ sao!
Người phụ trách an ninh đảo cảm thấy không nói nên lời: “Đây là tin tức từ cấp trên, tôi chì thông báo cho anh. Nếu anh không muốn rời khỏi thì tự gánh lấy hậu quả.”
Trước đây, Đại Rogge có quyền lực tuyệt đối trên hòn đảo này, giống như chủ sở hữu hòn đảo. Cả người đứng đầu an ninh của hòn đảo cũng phải phục tùng anh ta.
Nhưng cách đây khồng lâu, người đứng đầu bộ phận an ninh đã nhận được lệnh rằng Đại Rogge không còn quyền trên hòn đảo này nữa.
Thậm chí anh ta còn phụ trách việc theo dõi Đại Rogge.
Vậy nên lần này khi đến nói chuyện với Đại Rogge, anh ấy đương nhiên lại trở nên mạnh mẽ hơn.
Làm sao Đại Rogge có thể chấp nhận được thái độ của đối phương, anh tức giận nói với người phụ trách an ninh của hòn đảo: “Anh tạo phản đúng không?”
Người phụ trách an ninh lạnh lùng nhìn Đại Rogge: “Bây giờ không còn là thế giới của anh nữa!”
Đại Rogge tức giận và đánh người phụ trách an ninh ngay lập tức.
Nhưng đối phương là con nhà võ, sao Đại Rogge có thể là đối thủ được?
Kết quả là Đại Rogge bị đối phương nhấn xuống đất.
Người phụ trách an ninh cuối cùng cũng trút được sự cám ghét chất chứa trong lòng suốt bao năm qua.
Bỏ Đại Rogge ở lại và sắp xếp mọi người nhanh chóng sơ tán khỏi đây.
Đại Rogge nhận ra cỏ điều gì đó không ồn, lấy điện thoại ra và bấm số mà anh đã liên lạc cách đây không lâu.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, Đại Rogge chất vấn đầu dây bên kia: “Rốt cuộc anh có ý gì, tại sao lại sơ tán?”
Đầu dây bên kia thờ dài nặng nề: “Tất cả không phải vì anh sao?”
Đại Rogge sửng sốt: “Ý gì?”
“Hòn đảo có quy định rõ ràng, là không thề tuỳ tiện liên lạc với thế giới bên ngoài. Nhưng anh không những đưa cách thức liên lạc cho Tiểu Rogge, mà còn để Láng Mặc xác định được vị trí gần đúng của anh thông qua điện thoại vệ tinh Bây giờ, Lãng Mặc đã bắt đầu tìm kiếm vị trí của
anh trong khu vực này, nếu anh không rời đi, lẽ nào đợi Lăng Mặc tìm đến tận cửa rồi bắt anh sao?”
Đại Rogge ngơ ngác: “Sao Làng Mặc cỏ thể định vị được điện thoại vệ tinh của tôi! Điện thoại vệ tinh cùa chúng tôi không phải có tường lửa tinh vi sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!