Thu Tử Châu lúng túng: “Là như vầy, ngày mai Myron sẽ tồ chức một bữa tiệc. Nếu lão đại có thể đích thân ra mặt, tôi tin rằng sự hợp tác của chúng ta vói Myron nhất định rất thuận lợi. Tôi nghe nói lần này Sở Triệt của Sở gia cũng có liên hệ với Myron, anh ta nhất định sẽ xuất hiện. Chúng ta không thể để anh ta nhanh chân đến trước.”
Trước đây, tập đoàn Lăng thị đã họp tác với ông trùm trong ngành du lịch – Henry, nhằm phát triển thị trường du lịch ra nước ngoài.
Tuy nhiên việc này chỉ mỏ’ ra một thị trường mới, Myron là một ông trùm du lịch ngang tầm với Henry, thậm chí còn cỏ xuất thân hơn Henry.
Nếu có thể hợp tác với Myron thì ngành du lịch của tập đoàn Lăng thị sẽ có bước tiến vượt bậc.
Lầng Mặc không có hứng nghe Thu Tử Châu nói: “Chuyện này do anh xử lý.”
Trong năm qua, Làng Mặc chì tham gia vào một số quyết định quan trọng của tập đoàn, còn những vấn đề khác thì bây giờ anh đã trở thành một chưởng quỹ rảnh rỗi.
Bây giờ, anh muốn dồn toàn lực đối phó với Cung gia.
Thu Tử Châu vẫn cố gắng: “Lão đại, Sở gia và tập đoàn Làng thị chúng ta trước giờ cỏ mâu thuẫn. Tôi lo sẽ xảy ra chuyện, lão đại nhất định phải trấn thủ!”
Thu Từ Châu nói nhiều như vậy, nhưng Lăng Mặc lại cúp máy không chút do dự.
Hiện tại, Lăng Mặc thực sự không quan tâm đến những chuyện này.
Sau khi ngồi trên ghế một lúc, Làng Mặc đứng dậy và đi ra ngoài biệt thự.
Lăng Mặc đã mua biệt thự này hơn ba nám trước.
Thành phố nhỏ này có một ý nghĩa khác với anh.
Đây là nơi anh và mèo hoang nhỏ lần đầu gặp nhau.
Chì là khi hai người gặp lại nhau ở Lô Hải, cô đâ hoàn toàn quên mất hành động của của cô khi đó đã ám ảnh anh suốt hai nám.
Cho đến một đêm, anh tìm thấy cô gái nhỏ này xuất hiện trên giường của mình.
Anh nghĩ rằng đây là duyên phận, nên đã làm chuyện mất kiếm soát với mèo hoang nhỏ.
Nhưng duyên phận này đã giết chết mèo hoang nhỏ.
Sau 8 giờ tối, thị trấn dần vắng người, chỉ còn ánh đèn le lói, mờ ảo.
Lăng Mặc bị chứng mất ngủ trầm trọng trong một nám qua.
Đi được một lúc lại không biết thế nào đi tới một con phố nghèo nàn.
Ba năm trước, chỗ này từng xảy ra một vụ khủng bố. Đường phố và những ngôi nhà gần đó đều bị hư hại do vụ nổ và vẫn chưa được tu sửa.
Láng Mặc đứng yên nhìn một lúc.
Anh không biết đã đi bao lâu
Đột nhiên, Láng Mặc nhìn thấy một bỏng người từ sâu trong con hẻm.
Ánh mắt Lăng Mặc đột nhiên trở nên hung dữ nhìn chằm
chằm bóng người đó.
Bóng người đó dằn tiến lại gần, anh nhận ra đó là một cô gái người Châu Á.
Có một cảm giác thất vọng tràn ngập trong tim!
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!