Lăng Mặc nghe thấy câu sau, ánh mắt liền thay đồi.
Tuy nhiên, Sở Lạc không chút kiêng dè trước ánh mắt lạnh lùng, vô tình của Làng Mặc.
Bốn mắt nhìn nhau, không chút nhún nhường.
Ngay khi họ đang nhìn nhau, một nhóm người đi tới bao vây cô và Láng Mặc.
Người dẫn đầu lạnh lùng nói: “Láng đại thiếu gia, thả tiếu thư ra!”
Lăng Mặc nhìn đội Bạch Hồ đang vây quanh.
Cuối cùng, ánh mắt anh hướng về Sở Lạc.
Lăng Mặc buông cô ra và nói: “Nói cho Sở Triệt biết, lần này hắn đụng đến điểm yếu của tôi, tôi sẽ không tha cho hắn!”
Sau khi nói xong, anh lái xe rời đi.
Sở Lạc bình tĩnh nhìn Lăng Mặc lái xe rời đi.
Đội trưởng đội Bạch Hồ tiến lên trước: “Tiểu thư, chúng ta
về thôi!
Họ không ngờ rằng Lăng Mặc lại xuất hiện ngay khi tiều thư bước ra và giữ khư khư tiểu thư. May là họ đến kịp thời nên không có chuyện gì lớn xảy ra.
Sở Lạc kìm nén cảm xúc và nhỏ giọng nói: “Tôi mua ít đồ ngọt rồi về ngay.”
Sờ Triệt biết Lăng Mặc lại xuất hiện, trong lòng có chút vướng bận nên sau khi trở về liền nhanh chóng đến bên cạnh Sỏ’ Lạc, nhìn cô từ đầu đến chân và lo lắng nói: “Em không sao chứ?”
Sở Lạc: “Không sao, em ổn mà!”
Sở Triệt tức giận nói: “Làng Mặc đi quá xa rồi, lần này anh nhất định phải nói với ba mẹ. Nếu không cũng không biết hắn sẽ làm gì em nữa!”
Thấy Sở Triệt muốn nói với ba mẹ, Sờ Lạc nhướng mày nhìn anh ta: “Anh à, không phải anh đã hứa với em là không nói cho ba mẹ biết chuyện của Lăng Mặc sao? Chuyện giữa em và hắn, em em sẽ tự giải quyết!”
Sở Triệt nghe Sở Lạc nói vậy, lửa giận cũng dần lắng xuống.
Sở Triệt có thể cảm nhận được quyết tâm của em gái.
Có thể nói đây là niềm tin đã giúp cô chống đỡ đến hiện tại!
Sở Triệt hoang mang, như thể quay về một nám trước.
Khi đó không dễ gì cứu được em gái đang hấp hối về, anh tức giận muốn đến tố giác với ba mẹ về những chuyện xấu mà Lăng Mặc đã làm. Mong ba mẹ đòi lại công bằng cho Sở Lạc, nhưng cô đã ngàn lại.
Sở Triệt vẫn nhớ như in những gì Sở Lạc nói lúc đỏ: “Thù của em, em tự mình trả!”
Khi đó, em gái rất hận Láng Mặc, hận là không thể giết chết hắn!
Sở Triệt đồng ý làm theo ý muốn của Sở Lạc và dùng năng lực của mình đề che giấu một số chuyện trong quá khứ của cô, đề không cho ba mẹ biết quá nhiều về tình trạng thật của cô.
Sở Triệt nghiến răng nói: “Nghĩ đến tên khốn kia làm biết bao chuyện với em, lại còn cử bám riết lấy em là anh muốn
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!