Khu đỏ thuộc quần thể biệt thự đơn lập chất lượng cao, tổng cộng chỉ có mười càn biệt thự. Mỗi cản cách nhau tương đối xa, tạo thành một khu biệt lập.
Phải mất một lúc Sở Lạc mới ra khỏi biệt thự của mình.
Cô bất giác dạo bước đến cán biệt thự kia.
Những càn biệt thự đơn lập ở đây không chạm khắc công phu, mỗi căn đều có nét đặc trưng riêng.
Căn biệt thự trước mặt cô hoàn toàn theo bố cục của một sân vườn Trung Quốc, nhìn rất đơn giản.
Sở Lạc không ở căn này, cô nhìn thoáng qua rồi đi về hướng khác.
Sở Lạc phát hiện ra khu này tuy chỉ có mười cán nhưng vẫn rất rộng, cô đã đi được nửa tiếng nhưng vẫn chưa đi hết.
Tuy nhiên cô đã quen với việc này.
Khi Sỏ’ Lạc định đi về, Hi Linh chạy tới phàn nàn: “Tiểu thư, ở đây có gì vui chứ.”
Sở Lạc: “Giờ chị về.
Hi Linh mỉm cười: “Em đã chuẩn bị pudding cho cô rồi.”
Hi Linh là một người sành ăn, muốn Sở Lạc cũng giống cô ư?
Cô mới ăn được nửa tiếng nhưng lại ăn tráng miệng?
Sở Lạc liếc nhìn Hi Linh, cố ý trêu chọc: “Em ghen tị thân hình chị đẹp nên mới cố ý vỗ béo chị sao?”
Hi Linh nhìn thoáng qua thân hình mảnh khảnh của tiểu thư và buồn bã nói: “Em muốn vỗ béo cô, nhưng cơ thề của cô không cho phép!”
Có thể do trước đó cơ thể bị tổn hại quá nặng, mọi người trong sỏ’ gia đều cảm thấy Sở Lạc quá ốm nên luồn bồi bổ cho cô. Tuy nhiên, vô dụng thôi.
Vóc dáng của Sở Lạc luôn ốm như vậy.
Sờ Lạc mỉm cười khi nghe Hi Linh nói.
Thật ra, Số’ Lạc vẫn không hiểu được khi đó cô sắp chết
Ngay cả các bác sĩ mà Sở Triệt mời về cũng nói rằng cô sắp chết, nhưng bằng cách nào đỏ cô đã sống lại.
Cỏ phải vì ý chí sinh tồn?
Khi mang thai đứa bé, sức sống của cô rất mãnh liệt, nhưng cơ thể cô vẫn chuyển biến xấu.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!