Sở Lạc về phòng và vào nhà vệ sinh.
Cô thực sự không ngờ rằng tên khốn đó không cần mặt mũi mà dám ức hiếp cô tại nhà người khác.
Sau khi tắm rửa xong, Hi Linh vội vàng đi vào. Vừa vào phòng liền thấy Sở Lạc mặc đồ ngủ, cồ quan tâm chạy qua: “Tiểu thư, sao lại chạy ra sau hậu viên của Hà gia mà không nói trước với em, làm em sợ chết đi được!”
Khi Sở Lạc được Hà Dĩ Mai kéo đến Hà gia chơi thì không đem điện thoại.
Sau khi Hi Linh chơi với lạc đà một lúc mới phát hiện không thấy tiểu thư đâu, cô tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy.
Sở Lạc cau mày, hỏi: “Chị ra hậu viên của Hà gia?”
Hi Linh gật đầu: “Đúng đỏ, em tìm tiểu thư rất lâu mà không thấy đâu, coi camera ở hậu viên của Hà gia mới phát hiện tiểu thư đuổi theo con cáo trắng, nhưng em ờ gần đó tìm một vòng mà vẫn không thấy tiểu thư Sau cùng nghe
bảo vệ nói tiều thư về rồi, em mới vội chạy về đây.”
Nói chung, chỗ cồ và Lãng Mặc gặp nhau không phải địa
bàn của Hà gia?
Thảo nào tên khốn đó lại không kiêng dè như vậy.
Sờ Lạc có chút phiền muộn, cảm thấy lần này bị tên khốn kia lợi dụng vô ích.
Lúc Sở Lạc buồn bực thì có người gõ cửa.
Hi Linh ra mở.
Nhân viên nói với Hi Linh: “Dưới lầu có người tên Thu Tử Châu nói muốn gặp tiểu thư một lát.”
Hi Linh nghe tên liền nổi giận: “Đây không phải trợ lý bên cạnh Diêm Vương sao? Anh ta tới đây làm gì, có phải Diêm Vương lại để mắt tới tiểu thư không?”
Sở Lạc nghe được hai người nói chuyện ngoài cửa, cô khẽ cau mày.
Dù không rõ tại sao Thu Tử Châu lại tới đây, nhưng Sở Lạc vẫn muốn xem Lăng Mặc có ý gì khi kêu Thu Tử Châu tới đây.
Cô nói với nhân viên: “Để anh ta vào, tôi xuống ngay.
Hi Linh nhìn Sở Lạc: “Tiều thư, người bên cạnh Diêm Vương tới đây chắc chắn không có chuyện tốt. Chúng ta không cần gặp loại người như vậy.”
Sờ Lạc liếc mắt nhìn Hi Linh, lạnh lùng nói: “Em đi tiếp khách đi.”
Thấy tiểu thư nghiêm túc như vậy, Hi Linh chỉ có thề ngoan ngoãn nghe lời rời khỏi phòng.
Hi Linh xuống lầu tiếp đón Thu Tử Châu.
Cô không hề có chút thiện chí nào với anh ta.
Thu Tử Châu không cảm thấy gượng gạo, anh ngồi ăn bánh uống trà rất ngon miệng.
Hi Linh thấy thái độ của Thu Tử Châu, liền giễu cợt nói: “Lẽ nào Diêm Vương bỏ đói anh sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!