Dưới danh nghĩa “trong sạch, không tỳ vết”, Lăng Mặc đã tìm được “thế thân” và ngủ với người đó hai lần.
Sao cô có thể thuận theo suy nghĩ của Lăng Mặc và để anh ngủ với cô một cách vô cớ?
Cô muốn khoét thêm một lỗ hổng trong tim Láng Mặc, chọc thủng cái mặt nạ đạo đức giả và tình cảm sâu đậm vì “Hạ An Nhiên”!
Không chỉ khiến Làng Mậc đau đớn như rơi xuống vực thẳm, còn khiến anh ta nhận ra mình là một tên cặn bã!
So với “Hạ An Nhiên”, người đã tự sát để chứng minh mình trong sạch, khiến anh ta luôn tự trách và thấy tội lỗi đến mức không tự giải thoát được!
Nhìn dáng vẻ điên cuồng của Láng Mặc bây giờ, cỏ thế thấy kể hoạch của cô rắt thành công!
Giọng Sờ Lạc trờ nên lạnh lùng: “Tôi cảm thấy anh rất tốt, nhưng không phải vì bản thân anh có vấn đề sao? Hơn nữa, tôi là tiểu thư của sỏ’ gia, không phải Hạ An Nhiên ngu ngốc kia, bị anh lợi dụng mà cũng không đòi lợi ích Coi
như hạng mục hải vận của tập đoàn Láng thị là phí qua
đêm của anh đưa tôi!
Cho rằng ai cũng ngu ngốc như cô ấy sao?
Trao hết con tim cho anh ta rồi cuối cùng nhận được gì?
Nếu cô vẫn ngu ngốc như trước thì những việc cô làm một năm trước đều là công cốc.
Nghe Sở Lạc nói vậy, đôi mắt Làng Mặc đỏ hoe, anh càng dùng lực siết chặt tay sỏ’ Lạc lại như thể muốn bóp nát tay cô.
Bất cứ ai cũng sẽ bối rối khi đối diện với ánh mắt và sát khí của Làng Mặc lúc này. Nhưng Sở Lạc là người từng trải qua cái chết thì còn gì phải sợ?
Ngay từ đầu, Sở Lạc đã khồng hoảng sợ khi bị Lãng Mặc kéo vào xe. Đặc biệt là khi cô thấy đội Bạch Hồ ở sau thì cô lại càng yên tâm hơn.
Cô bình tĩnh đối mặt với Láng Mặc: “Anh Láng, hôm nay tôi phải rời khỏi Lô Hải nên không nói nhiều với anh nữa. Nếu anh Lảng phế đi cánh tay tôi thì thêm rắc rối đấy.”
Giọng Láng Mặc trầm xuống như thể phát ra từ đáy vực của địa ngục: “Tay của em quý giá nhường nào?”
Sở Lạc dường như không cảm giác được cơn đau ở tay nữa: “Ba mẹ nói đôi tay tôi rất đẹp, là bảo vật vô giá của Sở gia. Nếu có gì bất trắc thì ba mẹ tôi sẽ truy cùng đuổi tận.”
Lăng Mặc lạnh lùng: “Vậy nên cô Sở cao quý không ngại ngủ với người khác vì một dự án sao?”
Sở Lạc bật cười: “Kỹ năng của anh Làng tốt hơn những tên đàn ông ỏ’ câu lạc bộ nhiều. Anh vừa đẹp trai, phí qua đêm lại cao thì sao tôi lại ngại?”
Sắc mặt Lăng Mặc tối sầm lại.
Sở Lạc nhân lúc Lăng Mặc tức giận để thoát khỏi sự kiềm chế của anh ta.
Nhưng khi cô vừa hất tay anh ra, tay cô vừa hay chạm vào một vật cứng trên cổ tay Láng Mặc.
Cồ vô thức nhìn về phía cổ tay.
Đó là một cái đồng hồ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!